i:
câu 1. Sự thay đổi sắc nước sông Đà được thể hiện rõ nét qua những chi tiết miêu tả cụ thể của tác giả Nguyễn Tuân:
* Mùa xuân: Nước sông Đà mang màu xanh ngọc bích, trong veo, phản ánh vẻ đẹp thanh tao, tinh khôi của mùa xuân. Hình ảnh này tạo nên một khung cảnh thơ mộng, lãng mạn cho dòng sông.
* Mùa thu: Nước sông Đà chuyển sang màu đỏ lừ lừ, đậm chất cổ kính, trầm mặc. Màu đỏ này tượng trưng cho sức mạnh, uy quyền của dòng sông, đồng thời cũng gợi lên vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ của thiên nhiên Tây Bắc.
Tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, biện pháp so sánh, nhân hóa để khắc họa vẻ đẹp đa dạng, biến ảo của dòng sông Đà. Qua đó, ông thể hiện tình yêu tha thiết với thiên nhiên đất nước, đồng thời khẳng định tài năng nghệ thuật độc đáo của mình.
câu 2. Yếu tố hư cấu trong đoạn trích là sự tưởng tượng được thể hiện qua những hình ảnh so sánh độc đáo và giàu sức gợi. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ này để miêu tả vẻ đẹp của sông Đà một cách sinh động, ấn tượng, tạo nên sự hấp dẫn cho người đọc.
* "Con sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình": Hình ảnh so sánh này giúp người đọc dễ dàng hình dung được dòng chảy mềm mại, uyển chuyển của sông Đà. Sông Đà được ví như một áng tóc trữ tình, mang đến cảm giác thơ mộng, lãng mạn.
* "Đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung nở hoa ban họa gạo tháng hai và cuồn cuộn mù khói núi mèo đốt nương xuân.": Câu văn này tiếp tục sử dụng phép so sánh để miêu tả khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, thơ mộng bên bờ sông Đà. Mây trời Tây Bắc, hoa ban, khói đốt nương xuân đều góp phần tạo nên bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc, sống động.
* "Tôi đã nhìn say sưa làn mây mùa xuân bay trên sông Đà": Hình ảnh "làn mây mùa xuân" bay trên sông Đà tạo nên một khung cảnh thơ mộng, lãng mạn. Làn mây trắng bồng bềnh, nhẹ nhàng lướt trên dòng sông Đà, khiến người đọc cảm nhận được sự thanh bình, yên ả của thiên nhiên.
Sự kết hợp giữa các hình ảnh so sánh và ngôn ngữ giàu chất thơ đã tạo nên một bức tranh sông Đà vừa hùng vĩ, vừa thơ mộng, đầy sức cuốn hút. Yếu tố hư cấu này góp phần làm tăng thêm giá trị nghệ thuật cho tác phẩm, đồng thời khơi gợi trí tưởng tượng phong phú của người đọc.
câu 3. Đoạn trích được viết theo thể loại tùy bút. Chủ đề chính của đoạn trích là vẻ đẹp hùng vĩ, thơ mộng của thiên nhiên Tây Bắc qua hình ảnh sông Đà. Tác giả Nguyễn Tuân đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, miêu tả sinh động để khắc họa vẻ đẹp độc đáo của dòng sông này. Sông Đà không chỉ là một dòng chảy tự nhiên mà còn là biểu tượng cho sức mạnh, sự kiên cường và vẻ đẹp hoang sơ của vùng đất Tây Bắc.
câu 4. Thông điệp từ đoạn trích:
Đoạn trích "Người lái đò Sông Đà" của Nguyễn Tuân đã mang đến cho chúng ta những hình ảnh đẹp đẽ và hùng vĩ của thiên nhiên Tây Bắc. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự trân trọng và bảo vệ môi trường tự nhiên. Chúng ta cần phải giữ gìn và phát triển nguồn tài nguyên thiên nhiên để đảm bảo cuộc sống bền vững cho tương lai. Hãy cùng nhau chung tay bảo vệ môi trường, góp phần xây dựng một hành tinh xanh sạch đẹp hơn.
câu 5. Vai trò của quê hương đối với con người rất quan trọng. Quê hương là nơi sinh ra và lớn lên của chúng ta, là nơi chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ, những bài học cuộc sống quý giá. Quê hương còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách của mỗi người. Nó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nguồn gốc, lịch sử và truyền thống của dân tộc. Ngoài ra, quê hương còn là nơi để chúng ta trở về khi mệt mỏi, tìm kiếm sự bình yên và hạnh phúc. Vì vậy, mỗi người cần phải trân trọng và gìn giữ quê hương của mình.
ii:
câu 1. Nguyễn Tuân là một cây bút xuất sắc của nền văn xuôi Việt Nam hiện đại. Ông có vị trí không nhỏ trong lịch sử văn học nước nhà. Mỗi trang viết của ông đều chứng tỏ một chất tài hoa, uyên bác và một tấm lòng chân trọng giữ gìn vẻ đẹp của tiếng Việt và văn hóa dân tộc. "Người lái đò Sông Đà" là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật tài hoa uyên bác của Nguyễn Tuân. Dưới ngòi bút của ông, sông Đà hiện lên hung bạo như một "loài thủy quái nham hiểm và độc dữ" nhưng cũng rất dịu dàng và say đắm như một mỹ nhân Tây Bắc. Đoạn văn ta sắp phân tích sau đây là đoạn văn tiêu biểu cho vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng đó của Đà giang.
Đoạn văn trên được trích trong tùy bút "Người lái đò Sông Đà", tác phẩm được viết bắt nguồn từ chuyến đi Tây Bắc của Nguyễn Tuân năm 1958. Chuyến đi đã thỏa mãn niềm khát khao xê dịch, khám phá vốn có của nhà văn. Tác phẩm được in trong tập "Sông Đà" (1960), gồm 15 bài tùy bút. Trong đó, bài tùy bút "Người lái đò Sông Đà" là bài thứ 13, cũng là bài tùy bút hay nhất, đặc sắc nhất trong tập tùy bút này.
Tác phẩm đã tái hiện thành công hình tượng sông Đà vừa hung bạo lại vừa trữ tình. Qua đó, nhà văn bộc lộ tâm tư, tình cảm tha thiết gắn bó với mảnh đất và con người Tây Bắc. Đặc biệt, ở đoạn trích, bằng ngòi bút tài hoa, điêu luyện cùng với những liên tưởng độc đáo, thú vị, Nguyễn Tuân đã vẽ nên bức tranh tuyệt vời về cảnh quan sông Đà. Đồng thời, bộc lộ tình yêu thiên nhiên, yêu con người lao động của nhà văn.
Trước hết, đoạn văn đã làm nổi bật vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng của sông Đà. Nhà văn đã đưa người đọc đến với cái nhìn toàn cảnh bao quát về dòng sông Đà từ trên cao xuống. Đó là hình ảnh con sông Đà uốn lượn như một áng tóc mun dài mềm mại, tuôn dài triền miên, ôm lấy chân đồi Sừng Trâu. Cái màu nước xanh ngát ấy được so sánh với "gió xanh", một hình ảnh thật mới lạ mà ta chưa từng gặp. Màu xanh ấy khiến cho nhà văn liên tưởng tới thơ Đường của Trung Quốc: "Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu". Câu thơ ấy nói về màu nước Trường Giang vào tháng ba bằng sắc xanh của hoa khói nhưng trong cảm nhận của Nguyễn Tuân thì màu xanh của nước sông Đà còn lung linh, biến ảo hơn thế. Chỉ bằng một vài nét phác họa đơn giản, Nguyễn Tuân đã mở ra trước mắt người đọc cả một miền Tây Bắc hùng vĩ, hoang sơ. Nhưng ẩn chứa trong cái hùng vĩ, hoang sơ ấy là vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của dòng sông chảy giữa núi đèo.
Không chỉ vậy, vẻ đẹp trữ tình của sông Đà còn được thể hiện qua những cảnh quan hai bên bờ sông. Đó là những lá non nhú trên nương ngô, những con hươu "ngẩng đầu nhung khỏi áng cỏ sương" để lắng nghe tiếng suối. Khung cảnh thật êm đềm và tĩnh lặng. Tất cả như đang hòa quyện vào nhau, khiến cho hồn của tạo vật trở nên bừng sáng và tràn trề nhựa sống.
Bờ bãi bên sông mang vẻ đẹp của một bức tranh sơn thủy trữ tình. Nguyễn Tuân đã thổi hồn vào cảnh vật để chúng trở nên sinh động, có hồn. Những chuồn chuồn, bươm bướm bay lượn trên bông hoa dại nở đầy sông. Cảnh sắc sông Đà lúc này gợi nhớ tới cảnh trong truyện cổ tích ngày xưa. Hay giống như một bức tranh phương Đông cổ điển của một danh họa. Ở đây, nhà văn đã vận dụng kiến thức hội hoạ kết hợp với văn chương để tạo nên một bức tranh thiên nhiên đậm chất hội họa. Bức tranh ấy có đường nét, hình khối, màu sắc, âm thanh,... tất cả hài hoà, thống nhất để tô đậm thêm vẻ đẹp của dòng sông.
Và cuối cùng, vẻ đẹp trữ tình của sông Đà được thể hiện rõ nét nhất trong cảnh dòng sông mờ ảo trong sương khói. Lúc này, Đà giang như một cố nhân lâu ngày không gặp. Dòng sông giờ đây giống như một người thiếu nữ với mái tóc buông dài hòa vào làn sương khói mờ ảo, đang nhìn sâu vào quá khứ.
Có thể thấy rằng, bằng ngòi bút tài hoa, uyên bác cùng với những liên tưởng độc đáo, thú vị, Nguyễn Tuân đã khắc họa vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng của sông Đà. Đằng sau bức tranh thiên nhiên ấy là tình yêu quê hương, đất nước của nhà văn.
câu 2. Bản lĩnh là một phẩm chất cao quý mà mỗi người cần có để đối mặt với những khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Trong thời đại hiện đại, bản lĩnh càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết, đặc biệt là đối với thế hệ trẻ. Vậy bản lĩnh là gì và nó đóng vai trò như thế nào trong cuộc sống của chúng ta?
Trước tiên, bản lĩnh là sự tự khẳng định mình, là sự dám nghĩ và dám làm. Những người có bản lĩnh thường rất kiên cường, họ sẵn sàng đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống để đạt được mục tiêu của mình. Họ không bao giờ lùi bước trước những khó khăn và luôn tìm cách vượt qua mọi trở ngại.
Trong cuộc sống, bản lĩnh được thể hiện qua nhiều khía cạnh khác nhau. Ví dụ, trong công việc, một người có bản lĩnh là người dám nghĩ dám làm, dám đưa ra những quyết định đúng đắn và hành động kiên trì để đạt được mục tiêu. Trong học tập, một học sinh có bản lĩnh là người biết đặt mục tiêu rõ ràng và cố gắng hết sức để đạt được mục tiêu đó, không bao giờ nản lòng trước những thất bại. Trong giao tiếp, một người có bản lĩnh là người tự tin, thẳng thắn và chân thành trong các mối quan hệ.
Có bản lĩnh giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Khi gặp phải những khó khăn, người có bản lĩnh sẽ không dễ dàng bỏ cuộc mà sẽ tìm cách vượt qua. Điều này giúp họ đạt được thành công và tạo ra những cơ hội mới cho bản thân. Bên cạnh đó, bản lĩnh còn giúp chúng ta tạo dựng niềm tin vào chính bản thân mình. Khi tin tưởng vào khả năng của mình, chúng ta sẽ có thêm động lực để phấn đấu và vươn lên.
Tuy nhiên, không phải ai cũng có bản lĩnh. Có những người khi gặp khó khăn là vội vàng bỏ cuộc, không dám đối diện với sự thật. Họ thường xuyên thất bại trong cuộc sống vì không có đủ tự tin và bản lĩnh để vượt qua những thử thách. Những người như vậy cần phải thay đổi bản thân để có thể thành công trong cuộc sống.
Để rèn luyện bản lĩnh, chúng ta cần phải học cách trưởng thành và tự lập từ nhỏ. Hãy đối mặt với những khó khăn và thử thách trong cuộc sống, đừng sợ hãi hay lo lắng. Mỗi lần vượt qua khó khăn, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và có thêm kinh nghiệm để đối mặt với những thử thách tiếp theo. Chúng ta cũng cần phải sống hòa đồng với mọi người, giúp đỡ những người xung quanh và bảo vệ lẽ phải.
Như vậy, bản lĩnh là một phẩm chất vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Nó giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và thử thách, tạo dựng niềm tin vào chính bản thân mình và đạt được thành công. Hãy rèn luyện bản lĩnh ngay từ bây giờ để có thể vững vàng trên con đường phía trước.