câu 1. Người kể chuyện sử dụng ngôi thứ nhất, xưng "tôi" để chia sẻ trực tiếp những suy nghĩ, cảm xúc và trải nghiệm cá nhân. Điều này tạo nên tính chân thực và gần gũi cho câu chuyện, khiến độc giả cảm nhận được sự tương tác giữa người kể chuyện và nội dung câu chuyện.
câu 2. Trong đoạn trích, nhân vật "hắn" trở nên nghèo khó và gặp nhiều khó khăn kể từ khi lấy vợ. Hắn bắt đầu phải lo lắng về việc kiếm sống, nuôi gia đình và đảm bảo cuộc sống ổn định cho vợ con. Cuộc sống của hắn trở nên vất vả hơn, đòi hỏi hắn phải nỗ lực hơn để đáp ứng nhu cầu cơ bản của gia đình.
câu 3. Câu nói "Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chương thì thật là đê tiện" của Nam Cao thể hiện thái độ nghiêm khắc của ông đối với việc thiếu trách nhiệm, không tận tâm trong công việc. Sự cẩu thả, thiếu chuyên nghiệp không chỉ gây hại cho bản thân người làm mà còn ảnh hưởng tiêu cực đến xã hội. Trong lĩnh vực văn chương, nơi đòi hỏi sự sáng tạo và tinh tế, cẩu thả càng trở nên đáng chê trách vì nó không chỉ làm giảm giá trị tác phẩm mà còn khiến độc giả mất niềm tin vào người nghệ sĩ.
Nam Cao nhấn mạnh rằng, văn chương không chỉ đơn thuần là một nghề nghiệp mà còn là một sứ mệnh cao cả. Người nghệ sĩ phải dành trọn tâm huyết, nỗ lực để tạo ra những tác phẩm có giá trị, góp phần xây dựng nền văn hóa, đạo đức của xã hội. Sự cẩu thả trong văn chương không chỉ là biểu hiện của sự lười biếng, thiếu trách nhiệm mà còn là hành vi phản bội lại lý tưởng nghệ thuật cao đẹp.
Tuy nhiên, Nam Cao cũng khẳng định rằng, không phải ai cũng có khả năng trở thành một nhà văn xuất sắc. Có những người chỉ có thể viết những dòng văn bình thường, phục vụ cho mục đích giải trí. Tuy nhiên, điều quan trọng là họ phải luôn cố gắng, trau dồi kiến thức, kỹ năng để hoàn thiện bản thân. Sự cẩu thả trong bất kỳ ngành nghề nào đều là điều đáng trách, nhưng đặc biệt đáng trách hơn trong văn chương - nơi mà sự sáng tạo và tinh thần trách nhiệm được đặt lên hàng đầu.
câu 4. Biện pháp tu từ liệt kê "đọc, ngẫm nghĩ, tìm tòi, nhận xét và suy tưởng" được sử dụng trong câu văn nhằm nhấn mạnh vào hành động của nhân vật, đồng thời thể hiện sự đa dạng, phong phú trong cách tiếp cận kiến thức của anh ta. Việc liệt kê hàng loạt các hoạt động liên quan đến việc nghiên cứu, phân tích, đánh giá giúp người đọc hình dung rõ nét hơn về mức độ chuyên sâu, tỉ mỉ trong công việc của nhân vật.
Hiệu quả của biện pháp tu từ liệt kê:
* Tăng tính biểu cảm: Liệt kê những hành động cụ thể giúp tăng cường sức thuyết phục, khiến người đọc cảm nhận rõ ràng sự miệt mài, say sưa trong công việc của nhân vật.
* Nhấn mạnh nội dung: Nhấn mạnh vào khía cạnh trí tuệ, tinh thần ham học hỏi, khám phá của nhân vật.
* Gợi hình ảnh: Tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống lao động trí óc đầy nhiệt huyết của nhân vật.
* Thể hiện chủ đề: Thể hiện chủ đề chính của đoạn trích: sự đam mê, nỗ lực không ngừng nghỉ của con người trong việc theo đuổi tri thức.
câu 5. Em đồng tình với quan niệm "văn chương không cần đến những người thợ khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những cái gì chưa có". Bởi lẽ, nếu văn chương chỉ đơn thuần là sự bắt chước, sao chép, rập khuôn thì nó sẽ trở nên nhàm chán, thiếu sức hấp dẫn. Những tác phẩm văn chương đích thực phải là những tác phẩm mang dấu ấn cá nhân, chứa đựng những tư tưởng, tình cảm mới mẻ, độc đáo. Để làm được điều đó, người nghệ sĩ cần phải có khả năng sáng tạo, khám phá, tìm tòi những điều mới mẻ. Họ cần phải dám thử nghiệm, dám vượt qua những lối mòn cũ kỹ để tạo ra những tác phẩm có giá trị.
Tuy nhiên, bên cạnh việc khẳng định vai trò của sự sáng tạo, ta cũng không thể phủ nhận vai trò của kĩ thuật, của sự trau dồi kiến thức, kinh nghiệm. Một người nghệ sĩ muốn thành công cần phải có nền tảng vững chắc về kiến thức, kĩ năng. Họ cần phải rèn luyện, trau dồi bản thân để có thể tạo ra những tác phẩm có giá trị.