23/05/2025
23/05/2025
23/05/2025
Câu 1: Phương thức biểu đạt của đoạn trích là nghị luận.
Câu 2: Khởi ngữ trong câu "Đối với họ, mục tiêu chưa chắc là điều họ quan tâm, cái họ quan tâm hơn chính là phương thế để đạt đến mục tiêu trong cuộc sống" là "Đối với họ".
Câu 3: Tác giả cho rằng những người không chấp nhận sống trong thân phận "tầm gửi" chỉ tự hào với những gì do chính bản thân họ làm ra và đạt đến vì:
Câu 4: Bài học có ý nghĩa nhất đối với bản thân từ đoạn trích trên có thể là:
II. LÀM VĂN
Câu 1: Đoạn văn (khoảng 200 chữ) bàn về cách thức đạt đến ước mơ của mỗi người:
Để đạt được ước mơ, điều quan trọng không chỉ là xác định mục tiêu mà còn là lựa chọn phương thức thực hiện. Một người có ý chí, luôn nỗ lực học hỏi và rèn luyện bản thân, dám đối mặt với khó khăn và thử thách sẽ có nhiều cơ hội thành công hơn. Đồng thời, cần phải có lòng tự trọng, không ngừng trau dồi phẩm chất đạo đức, sống trung thực và tử tế. Ước mơ không chỉ là đích đến mà còn là hành trình, là quá trình chúng ta hoàn thiện bản thân và đóng góp cho xã hội. Hãy nhớ rằng, thành công không phải là đích đến cuối cùng, mà là một hành trình liên tục, và mỗi bước đi trên con đường đó đều mang lại cho chúng ta những bài học quý giá.
Câu 2: Viết
Bài thơ “Tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật là một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về người lính Trường Sơn trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Đoạn thơ trích trong đề bài đã khắc họa rõ nét hình ảnh những người lính lái xe – những con người anh hùng, lạc quan, bất chấp gian khổ, luôn giữ vững tinh thần chiến đấu vì miền Nam ruột thịt.
Mở đầu đoạn thơ là hình ảnh những chiếc xe không còn nguyên vẹn vì bom đạn chiến tranh:
“Những chiếc xe từ trong bom rơi
Đã về đây họp thành tiểu đội”
Hình ảnh “bom rơi” cho thấy sự ác liệt nơi chiến trường. Những chiếc xe trở nên hư hỏng, không còn kính, không mui, không đèn, thân xe trầy xước... Thế nhưng, điều đáng quý là những chiếc xe ấy vẫn “về đây họp thành tiểu đội”, cùng nhau tiếp tục hành trình. Điều đó thể hiện tinh thần đoàn kết, lòng quyết tâm cao độ của những người lính Trường Sơn.
Không chỉ hiện thực chiến tranh được tái hiện rõ nét, đoạn thơ còn thấm đẫm chất thơ từ tinh thần lạc quan và tình đồng chí gắn bó:
“Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay qua cửa kính vỡ rồi.”
Cái bắt tay không chỉ là lời chào, mà còn là sự động viên, là tình đồng đội thắm thiết giữa những người cùng chung lý tưởng. Dù “cửa kính vỡ rồi”, họ vẫn truyền cho nhau hơi ấm của tình bạn, của niềm tin chiến thắng. Chi tiết đó khiến người đọc cảm nhận được sự giản dị mà đầy thiêng liêng trong tình cảm của những người lính.
Đoạn thơ tiếp tục khắc họa cuộc sống chiến đấu gian khổ nhưng đầy nghĩa tình:
“Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy”
Hình ảnh bếp Hoàng Cầm – một sáng tạo của người lính để nấu ăn giữa rừng – trở thành biểu tượng cho cuộc sống kháng chiến đầy thiếu thốn nhưng giàu tinh thần gắn bó. Họ coi nhau như gia đình, chia sẻ với nhau từng bát cơm, đôi đũa, thể hiện sự ấm áp giữa nơi rừng núi bom đạn.
Dù thiếu thốn vật chất trầm trọng:
“Không có kính, rồi xe không có đèn,
Không có mui xe, thùng xe có xước,”
Nhưng những chiếc xe vẫn “chạy” không ngừng nghỉ vì “miền Nam phía trước”. Câu thơ cuối vang lên như một lời khẳng định về lý tưởng sống cao đẹp – tất cả vì miền Nam thân yêu, vì độc lập dân tộc.
Qua đoạn thơ, Phạm Tiến Duật không chỉ khắc họa chân thực hình ảnh những chiếc xe không kính, mà quan trọng hơn, ông làm nổi bật phẩm chất cao quý của người lính: dũng cảm, lạc quan, yêu thương đồng đội và giàu lòng yêu nước. Bằng giọng điệu trẻ trung, ngôn ngữ mộc mạc, hình ảnh sinh động, đoạn thơ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời