27/05/2025
27/05/2025
27/05/2025
Bài thơ "Bốn mùa ước mơ" của Nguyễn Lãm Thắng là khúc ca dịu dàng về những ước mơ bình dị mà sâu sắc của con người trong từng mùa của năm. Bằng lời thơ nhẹ nhàng, hình ảnh gần gũi và cảm xúc chân thành, tác giả đã gửi gắm thông điệp nhân văn sâu sắc về niềm tin, hy vọng và khát vọng sống đẹp trong từng khoảnh khắc của cuộc đời.
Mỗi mùa trong bài thơ tượng trưng cho một trạng thái cảm xúc, một ước vọng riêng. Mùa xuân – mùa khởi đầu – là biểu tượng của tuổi trẻ và sự khởi nguồn, gắn với ước mơ “gieo vào đất những hạt mầm hy vọng”. Mùa hè sôi nổi, rực rỡ là lúc con người cháy hết mình với đam mê, với khát khao cống hiến. Mùa thu nhẹ nhàng, sâu lắng lại là mùa của suy ngẫm, của sự trưởng thành trong tâm hồn, nơi ta tìm thấy “những ước mơ lặng lẽ bay xa”. Cuối cùng, mùa đông với cái lạnh và sự lặng lẽ lại không mang vẻ u buồn, mà là khoảng lặng để “nuôi những giấc mơ nồng nàn” – những giấc mơ được ủ ấm qua năm tháng.Bài thơ không chỉ nói về các mùa trong thiên nhiên, mà còn là ẩn dụ về các giai đoạn trong cuộc đời con người. Dù là mùa nào, dù là lúc thăng hoa hay lặng thầm, con người vẫn luôn sống với ước mơ, bởi chính ước mơ đã làm nên vẻ đẹp và ý nghĩa cho cuộc sống.
Tóm lại "Bốn mùa ước mơ" là một bài thơ giàu tính triết lí nhưng vẫn đầy chất thơ. Nó nhắc nhở chúng ta hãy luôn sống với khát vọng, luôn tin vào điều tốt đẹp, để mỗi ngày trôi qua đều trở thành một mùa của hy vọng và yêu thương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời