27/05/2025
27/05/2025
Hai đoạn trích trong “Nhật kí Đặng Thùy Trâm” (ngày 7.5.1968 và 1.6.1968) là những dòng nhật kí đầy xúc cảm, thể hiện tâm hồn nhạy cảm, trái tim nhân hậu và tinh thần yêu nước mãnh liệt của nữ bác sĩ trẻ giữa những ngày tháng chiến tranh khốc liệt. Qua đó, người đọc không chỉ cảm nhận được nỗi đau mất mát mà còn thấy được tình yêu tha thiết với cuộc sống, với quê hương, đất nước và con người.
Trong đoạn nhật kí ngày 7.5.1968, Đặng Thùy Trâm thể hiện nỗi đau sâu sắc trước sự mất mát của những người đồng đội thân thiết. Cái chết của Thìn và Sơn không chỉ là một biến cố cá nhân mà còn là biểu tượng của sự hi sinh thầm lặng nơi chiến trường. Tác giả viết bằng một giọng văn đầy cảm xúc: “Chiến tranh còn tiếp diễn, chết chóc vẫn diễn ra hàng ngày…”. Từ “diễn ra hàng ngày, từng giờ từng phút” thể hiện sự khốc liệt, tàn nhẫn đến lạnh lùng của chiến tranh. Tuy nhiên, nỗi đau ấy không làm cô gục ngã mà lại thổi bùng lên lời nhắn nhủ sống đầy nhân văn: “Hãy sống với nhau bằng tình thương chân thành”. Chính tinh thần lạc quan, sống vì người khác trong bi kịch đã làm nổi bật phẩm chất cao đẹp của người chiến sĩ cách mạng. Ngược lại, trong đoạn 1.6.1968, nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương lại là cảm xúc chủ đạo. Giữa không gian núi rừng Trường Sơn, hình ảnh “rừng cây xanh tươi sau một trận mưa rào” như gợi lên vẻ đẹp bình yên của thiên nhiên, nhưng từ đó lại bật lên nỗi nhớ miền Bắc da diết: “Nhớ mẹ, nhớ ba, nhớ Phương và tất cả những người thân yêu ngoài ấy”. Tác giả không chỉ nhớ những con người thân thiết mà còn hoài niệm những điều rất đời thường như “hàng cây bên đường phố”, “tiếng cười nói chen lẫn tiếng phát thanh từ chiếc radio”. Những hình ảnh ấy khiến người đọc xúc động bởi vẻ đẹp bình dị và đầy tình người. Đồng thời, tác giả còn trăn trở với câu hỏi nhức nhối: “Chiến tranh là mất mát…”. Đây không chỉ là lời tự vấn mà còn là tiếng nói chung của bao thế hệ trẻ thời chiến. So sánh hai đoạn trích, có thể thấy chúng đều xuất phát từ những cảm xúc chân thật của một người trẻ sống giữa chiến tranh. Nếu đoạn thứ nhất thiên về nỗi đau mất mát và lời kêu gọi sống yêu thương trong nghịch cảnh, thì đoạn thứ hai lại nghiêng về nỗi nhớ và tình cảm gia đình, quê hương. Tuy nội dung khác nhau nhưng đều thống nhất ở tinh thần nhân đạo sâu sắc và tình yêu đất nước mãnh liệt. Giọng văn nhẹ nhàng, giàu hình ảnh và cảm xúc của Đặng Thùy Trâm giúp người đọc như được sống lại những năm tháng bi tráng nhưng cũng đầy lãng mạn của tuổi trẻ cống hiến vì lí tưởng.
Tóm lại, hai đoạn trích trong “Nhật kí Đặng Thùy Trâm” không chỉ là những trang viết cá nhân mà còn là những chứng nhân lịch sử sống động. Chúng phản ánh tâm hồn cao đẹp, khát vọng sống và yêu thương giữa chiến tranh tàn khốc, để từ đó, thế hệ hôm nay thêm yêu, thêm quý trọng hòa bình và những giá trị nhân văn bất diệt.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời