
08/06/2025
08/06/2025
Văn học không chỉ là nơi gửi gắm tâm hồn cá nhân, mà còn là tấm gương phản ánh xã hội. Ý kiến: “Mỗi tác phẩm văn học lớn đều là một tiếng nói phê phán xã hội mạnh mẽ” đã khẳng định vai trò quan trọng của văn học trong việc nhận diện, lên tiếng và đấu tranh với cái xấu, cái tiêu cực trong đời sống con người.
Phê phán hiện thực là chức năng phản ánh những bất công, tiêu cực và hiện tượng sai trái trong xã hội nhằm thức tỉnh nhận thức, góp phần thay đổi hiện thực theo hướng tiến bộ. Những tác phẩm văn học lớn luôn mang trong mình tinh thần phản biện xã hội rõ ràng.
Chẳng hạn, trong “Chí Phèo” của Nam Cao, nhà văn đã phơi bày sự tha hóa, tàn ác của giai cấp thống trị như Bá Kiến – một tên cáo già chuyên dùng mưu mô để cai trị và bóc lột người nghèo. Đồng thời, tác phẩm còn cho thấy bi kịch của con người bị cướp đi nhân tính bởi một xã hội bất công. Qua đó, Nam Cao không chỉ kể một câu chuyện cảm động mà còn phê phán xã hội thực dân nửa phong kiến đương thời.
Tương tự, trong “Vợ nhặt” của Kim Lân, nhà văn đã tái hiện nạn đói khủng khiếp năm 1945. Qua hoàn cảnh đáng thương của những con người nghèo khổ, đói rét, ông lên án sự thờ ơ và vô trách nhiệm của chính quyền thực dân – phong kiến. Tác phẩm không chỉ tố cáo cái đói, cái khổ, mà còn thể hiện khát vọng sống mãnh liệt và lòng nhân ái của con người trong nghịch cảnh.
Như vậy, văn học không đứng ngoài cuộc sống, mà luôn đồng hành và lên tiếng về những vấn đề xã hội. Một tác phẩm lớn sẽ vượt qua giá trị nghệ thuật đơn thuần để trở thành một công cụ nhận thức, phản tỉnh và kêu gọi hành động. Chính vai trò phê phán hiện thực ấy đã làm nên sức sống lâu dài và ý nghĩa sâu sắc cho văn học.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời