08/06/2025
08/06/2025
08/06/2025
Nhận định trên đã thể hiện sâu sắc tư tưởng và sứ mệnh của nhà văn hiện đại: không lý tưởng hóa cuộc sống, không né tránh hiện thực mà đi sâu vào những mảnh đời nhỏ bé, đau khổ, thậm chí lấm lem, để từ đó khơi gợi cái đẹp của tâm hồn, của phẩm giá con người trong hoàn cảnh khốn cùng.
Trong văn học hiện đại Việt Nam, cách nhìn hiện thực này thể hiện rõ nét ở nhiều tác phẩm. Truyện ngắn “Vợ nhặt” của Kim Lân là một ví dụ tiêu biểu. Giữa nạn đói năm 1945 thê thảm, nơi con người bị cái chết rình rập từng ngày, nhà văn đã phát hiện ra vẻ đẹp nhân đạo và ấm áp tình người qua mối duyên "nhặt" giữa Tràng và người vợ đói. Cái đẹp ở đây không phải sự tráng lệ, mà là khát vọng sống, khả năng yêu thương và hướng về tương lai dù trong tận cùng đói khổ.
Hay trong “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu, tác giả cũng không tô hồng hiện thực mà miêu tả một người phụ nữ hàng chài cam chịu, nhẫn nhục trong gia đình bạo lực. Nhưng chính trong người phụ nữ lam lũ ấy, Nguyễn Minh Châu lại tìm thấy vẻ đẹp của sự hi sinh, lòng vị tha và tình mẫu tử thiêng liêng, vượt lên cả những đau đớn đời thường.
Cách nhìn hiện thực như vậy giúp văn học không chỉ phản ánh trung thực xã hội, mà còn trở thành một tiếng nói nhân đạo, cảm thông và thức tỉnh, gieo vào lòng người đọc niềm tin rằng cái đẹp luôn hiện hữu – ngay cả trong bùn lầy của cuộc sống.
Tóm lại, nhận định trên là hoàn toàn đúng đắn. Bởi văn học hiện đại không chạy theo giấc mơ huyền ảo mà bền bỉ khai phá cái đẹp trong những số phận đời thường, từ đó góp phần làm nên chiều sâu nhân văn và sức lay động lâu dài của tác phẩm.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời