08/06/2025
08/06/2025
Khi nhiều chí sĩ đương thời còn loay hoay trong các con đường cứu nước cũ (cần vương, phong kiến, cải lương…), Hồ Chí Minh đã lựa chọn một con đường hoàn toàn mới: ra đi tìm chân lý ở phương Tây. Quyết định lên tàu ra nước ngoài năm 1911 là một hành động thể hiện tư duy độc lập, dũng cảm tách khỏi lối mòn để tìm ra con đường đúng đắn cho dân tộc.
Dẫn chứng: Người đã đi qua hơn 30 quốc gia, lao động như một người bình thường, học hỏi mọi tư tưởng tiến bộ để về xây dựng con đường cách mạng Việt Nam.
Tiếp thu chủ nghĩa Mác – Lênin (năm 1920):
Trong khi phần lớn trí thức Việt Nam còn đang chịu ảnh hưởng tư tưởng phong kiến hay cải cách ôn hòa, Hồ Chí Minh đã sớm tiếp cận chủ nghĩa Mác – Lênin và nhận ra đây là con đường cứu nước chân chính. Đây không phải là sự chạy theo xu hướng mà là kết quả của sự phân tích, chọn lọc và tư duy độc lập sâu sắc.
Dẫn chứng: Người từng nói: “Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc không có con đường nào khác ngoài con đường cách mạng vô sản.”
Trong bản Tuyên ngôn, Bác đã trích dẫn hai bản tuyên ngôn của Pháp và Mỹ, nhưng không hề sao chép rập khuôn mà dùng chính tư tưởng của họ để phản biện lại chính sự áp bức của họ với Việt Nam. Đó là một hành động thể hiện tư duy phản biện và độc lập sắc sảo.
Dẫn chứng: “Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng...” – Bác dùng ngôn ngữ của chính họ để đòi lại quyền độc lập cho dân tộc ta.
Dù là Chủ tịch nước, Bác vẫn giữ nếp sống giản dị, tự nấu ăn, tự giặt đồ, sống trong căn nhà sàn đơn sơ. Trong khi nhiều người có chức quyền dễ bị cuốn vào hào quang, Bác vẫn giữ vững sự tự chủ, tư duy độc lập và liêm chính.
Dẫn chứng: "Người ta phải học suốt đời, học ở trường, học trong sách và học ở nhân dân" – câu nói của Bác khẳng định tinh thần độc lập trong tư duy, không lệ thuộc vào địa vị hay hình thức.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời