Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Khi nói “ADN tự nhân đôi một cách chính xác dù không có enzyme sửa sai”, thường người ta nhắc đến tính chính xác cơ bản của quá trình tổng hợp chuỗi mới trước khi bất kỳ hệ thống sửa lỗi chuyên biệt (mismatch-repair) nào can thiệp. Nguyên nhân chính nằm ở cơ chế chọn lọc và “tự sửa” ngay tại trung tâm hoạt động của DNA polymerase, gồm:
1. Cặp bổ sung rất đặc hiệu
- A luôn bắt cặp với T qua 2 liên kết hydro, G với C qua 3 liên kết hydro.
- Sự tương tác hình học và liên kết hydro chỉ thuận lợi khi base mới khớp hoàn hảo với base trên mạch khuôn.
2. Cơ chế “induced fit” của DNA polymerase
- Khi base incoming (dNTP) vào vị trí hoạt động, polymerase chỉ khép kín cấu trúc (active site) nếu base đó thực sự phù hợp về hình dạng và kích thước.
- Nếu base sai (ví dụ G–T), polymerase sẽ không đóng khít, phản ứng tổng hợp bị cản trở và hiệu quả gắn thêm nucleotide rất thấp.
3. Hoạt tính proofreading (3′→5′ exonuclease) của DNA polymerase
- Ngay sau khi gắn nucleotide, nếu base không đúng, polymerase “ngửi” được sai sót qua tín hiệu căng cứng cấu trúc.
- Enzyme sẽ dịch ngược một bước (3′→5′), tách nucleotide sai ra rồi tiếp tục thêm base đúng.
- Nhờ vậy, tỉ lệ sai sót giảm từ khoảng 10⁻⁵–10⁻⁶ xuống 10⁻⁷–10⁻⁸ lỗi/trang.
4. Tốc độ và điều kiện phản ứng có lợi cho độ chính xác
- Nồng độ dNTP và Mg²⁺, pH, nhiệt độ… đều được điều chỉnh tối ưu để phản ứng chỉ diễn ra với tương tác mạnh, đúng cặp.
- Các dạng đồng phân (tautomer) hiếm khi xuất hiện đủ lâu để được bắt chước như base đúng.
Tóm lại, ngay trong quá trình polymer hóa, DNA polymerase đã gộp hai chức năng: chọn lọc chính xác (induced fit) và tự sửa tại chỗ (proofreading). Nhờ vậy, trước khi đến các cơ chế sửa lỗi chuyên biệt (mismatch repair, base-excision repair…), ADN đã đạt độ chính xác cực cao trong mỗi chu kỳ nhân đôi.
Cấu hình bổ sung : Các nucleotide trong ADN có cấu trúc bổ sung, nghĩa là adenine (A) luôn kết hợp với thymine (T) và cytosine (C) luôn kết hợp với guanine (G). Điều này giúp đảm bảo rằng trong quá trình nhân đôi, các nucleotide mới sẽ kết hợp chỉ với nucleotide tương ứng của chuỗi gốc.
Nguyên tắc bổ sung : Khi một ADN chuỗi được phân tách, mỗi đơn thẻ sẽ hoạt động như một mẫu để tổng hợp mới. Các nucleotide tự làm sẽ liên kết với các nucleotide trên mạch gốc theo nguyên tắc bổ sung, dẫn đến việc tạo mới ADN mạch ra hai mạch.
Tính ổn định của liên kết : Liên kết hydro giữa các nucleotide rất mạnh, giúp duy trì tính chính xác trong quá trình nhân đôi. Mặc dù có thể xảy ra sai sót, nhưng các liên kết này giúp giữ ổn định cấu trúc ADN.
Khả năng tự sửa lỗi : Mặc dù không có lỗi sửa lỗi enzyme, ADN có khả năng tự sửa lỗi hỗ trợ các cơ chế tự động. Ví dụ: nếu không thể thêm một nucleotide vào thì nó có thể không tạo được sự chắc chắn về liên kết, dẫn đến việc nó sẽ bị loại bỏ trong quá trình tổng hợp.
Tính chính xác của quá trình tổng hợp : Các enzyme như ADN polymerase, mặc dù không phải là enzyme sửa lỗi, cũng có khả năng nhận dạng và sửa chữa một số lỗi trong quá trình tổng hợp. Chúng tôi có thể phát hiện các nucleotide không phù hợp và loại bỏ chúng trước khi tiếp tục tổng hợp.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
4.0/5(1 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
ADS
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.