18/06/2025
19/06/2025
"Bài thơ về tiểu đội xe không kính" của Phạm Tiến Duật là một trong những tác phẩm tiêu biểu của thơ ca kháng chiến chống Mỹ, thể hiện rõ chất lính, chất ngang tàng và tinh thần lạc quan của những người lính lái xe Trường Sơn. Trong đó, hình ảnh những chiếc xe không kính là một sáng tạo độc đáo, mang tính biểu tượng cao, trở thành linh hồn của bài thơ, khắc họa rõ nét chân dung người lính và hiện thực chiến tranh khốc liệt.
1. Chiếc xe không kính – hiện thực trần trụi của chiến tranh
Ngay từ nhan đề và khổ thơ đầu tiên, hình ảnh những chiếc xe "không kính" đã đập vào mắt người đọc như một sự thật đầy bất ngờ và ấn tượng:
"Không có kính không phải vì xe không có kính
Bụi phun tóc trắng như người già
Mưa tuôn, mưa xối như ngoài trời"
Đây không phải là sự cố ngẫu nhiên mà là một hiện thực khắc nghiệt của chiến tranh. Những chiếc xe đã bị bom đạn kẻ thù tàn phá, làm vỡ nát kính chắn gió. Hình ảnh này gợi lên sự khốc liệt, ác liệt của chiến trường Trường Sơn, nơi mà sự sống và cái chết luôn kề cận. Chiếc xe không kính trở thành biểu tượng cho sự thiếu thốn, gian khổ, nhưng cũng là minh chứng hùng hồn cho sự tàn phá của chiến tranh.
2. Chiếc xe không kính – biểu tượng cho phong thái ngang tàng, dũng cảm của người lính
Trái ngược với vẻ tàn tạ của chiếc xe, người lính lái xe lại đón nhận nó với một thái độ rất khác thường:
"Ung dung buồng lái ta ngồi
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng."
"Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng
Nhìn thấy con đường chạy thẳng vào tim
Thấy sao trời và đột ngột cánh chim
Như sa như ùa vào buồng lái"
Sự "không kính" đã tạo ra một tư thế đặc biệt cho người lính: "ung dung" và "nhìn thẳng". "Ung dung" không phải là vô tâm mà là sự bình tĩnh, tự tin trước hiểm nguy. "Nhìn thẳng" là cái nhìn của những con người không né tránh hiện thực, dám đối diện với khó khăn, gian khổ, thậm chí là cái chết. Qua khung cửa không kính, tầm nhìn của người lính không bị cản trở, họ cảm nhận trực tiếp từng hơi thở của Trường Sơn: gió, bụi, mưa, sao trời, cánh chim... Điều này cho thấy sự gắn bó, hòa mình tuyệt đối của người lính với thiên nhiên, với con đường chiến đấu.
Chiếc xe không kính, một lẽ thường tình là bất lợi, nhưng trong con mắt của người lính, nó lại biến thành một ưu thế, một nét đặc trưng của tiểu đội. Nó cho phép họ cảm nhận chiến trường một cách trọn vẹn, chân thực nhất, từ đó tôi luyện thêm ý chí và lòng dũng cảm.
3. Chiếc xe không kính – nơi tôi luyện tình đồng chí, đồng đội
Khi những khó khăn, gian khổ được đẩy đến tận cùng, tinh thần đồng đội lại càng trở nên gắn bó, keo sơn:
"Những chiếc xe từ trong bom rơi
Đã về đây họp thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay nhau qua cửa kính vỡ rồi"
Hình ảnh "bắt tay nhau qua cửa kính vỡ rồi" là một chi tiết độc đáo, vừa thực vừa giàu ý nghĩa. Cái "kính vỡ" không phải là rào cản mà lại là cầu nối, là minh chứng cho sự thấu hiểu, sẻ chia, đồng cảm giữa những người cùng chung cảnh ngộ, chung chí hướng. Họ không chỉ chia sẻ những thiếu thốn vật chất mà còn chia sẻ cả gian khổ, hiểm nguy và niềm lạc quan. Tình đồng đội, đồng chí được tôi luyện từ trong khói lửa chiến tranh, trở nên bền chặt, gắn bó hơn bao giờ hết.
4. Chiếc xe không kính – biểu tượng của ý chí chiến đấu, tinh thần lạc quan
Cuối cùng, chiếc xe không kính còn biểu tượng cho một tinh thần bất khuất, một ý chí kiên cường:
"Không có kính, ừ thì có bụi,
Bụi phun tóc trắng như người già.
Không có kính, ừ thì ướt áo,
Mưa tuôn, mưa xối như ngoài trời.
Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc
Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha."
Điệp ngữ "Không có kính" lặp đi lặp lại cùng với cụm từ "ừ thì" thể hiện thái độ xem nhẹ khó khăn, chấp nhận hiện thực một cách giản dị, ngang tàng. Bụi, mưa, ướt áo... tất cả những bất lợi ấy không làm người lính nản lòng mà ngược lại, họ còn biến nó thành những điều thú vị, thậm chí là những khoảnh khắc đáng nhớ. Tiếng cười "ha ha" giữa "mặt lấm" bùn đất là nụ cười của sự lạc quan, của niềm tin vào chiến thắng, một niềm tin không thể lay chuyển. Chiếc xe không kính, vì thế, trở thành biểu tượng cho sức sống mãnh liệt, tinh thần bất diệt của người lính lái xe Trường Sơn.
Kết luận
Hình ảnh những chiếc xe không kính trong "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" là một sáng tạo nghệ thuật đặc sắc của Phạm Tiến Duật. Nó không chỉ là hình ảnh chân thực về hiện thực chiến tranh khốc liệt mà còn là biểu tượng sinh động cho phong thái ung dung, dũng cảm, tình đồng chí keo sơn và tinh thần lạc quan yêu đời của những người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn huyền thoại. Chính hình ảnh này đã góp phần tạo nên chất riêng, sức hấp dẫn và giá trị vượt thời gian cho bài thơ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
6 giờ trước
Top thành viên trả lời