Giúp mình với! kể về một điều khiến bạn tiếc nuối nhất

ADS
thumb up 2
thumb down
Trả lời câu hỏi của 𝓗ǔ̵̟̜̓͛̏̓̋̏̾𝓷𝓽e̸̳̙͎̿̓̉́́𝓻30̵̧̡͔͉͉͇̅̀̅͆̍̃̆͗͝6
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

21/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Kỷ niệm luôn là thứ đẹp đẽ, trong sáng và thiêng liêng cất giữ nơi đáy trái tim, chờ ngày được khơi dậy. Tôi cũng có rất nhiều kỉ niệm, kỉ niệm vui, kỉ niệm buồn đều có nhưng có lẽ kỉ niệm khiến tôi nhớ nhất là một lần tôi mắc khuyết điểm khi còn nhỏ, khiến cô giáo cũ của tôi phải phiền lòng.

Tôi vốn là một cậu bé khá nghịch ngợm, hiếu động, luôn nghĩ ra đủ trò tai quái để trêu trọc bạn bè. Tôi và Thắng là đôi bạn thân, ngồi cùng bàn, cùng chung sở thích nghịch ngợm và ham chơi. Có một hôm, cô giáo đang giảng bài thì bỗng dưng đồng hồ điện tắt đột ngột, khiến cả lớp tối om. Lúc đó, tôi liền nghĩ ngay được một trò đùa để trêu bạn bè. Tôi thì thầm vào tai Thắng:

- Này, bây giờ mày hãy rút khăn trong túi quần ra, đợi một lúc nữa đèn có sáng lại thì quẹt quẹt mấy cái, giả làm đèn pin soi lên bảng nhìn trông rất cool nha!

Thắng nghe tôi nói vậy, liền làm theo. Đúng lúc đèn sáng trở lại, tất cả bắt đầu lấy vở ra ghi bài thì bỗng dưng lớp học tối om, chẳng ai hiểu có chuyện gì xảy ra cho đến khi nghe thấy tiếng con gái nói:

- Em xin phép cô, bạn Nam đang cầm khăn lau bảng thôi mà!

Lúc này, tôi mới biết chiếc khăn mà tôi đưa cho Thắng chính là chiếc khăn lau bảng mà cô giáo nhờ tôi đem đi giặt lúc nãy. Cả lớp im phăng phắc, cô giáo nhìn tôi với ánh mắt nghiêm nghị, tôi chợt hiểu mình đã phạm sai lầm. Mặt tôi nóng ran, đỏ bừng, tôi cúi gằm mặt xuống, không dám ngẩng lên nhìn ai. Cô giáo nhắc nhở tôi trước cả lớp về thói quen xấu vừa làm, khiến lớp học phải xao động, ảnh hưởng tới việc học của các bạn khác. Đồng thời, cô giáo cũng phê bình thái độ thiếu nghiêm túc, không chú ý nghe giảng của tôi. Cuối giờ, cô gọi tôi ở lại và nhắc nhở tôi thêm, cô nói rằng cô rất buồn vì tôi vốn là một học sinh giỏi, chăm ngoan, luôn lễ phép với thầy cô, cư xử đúng mực với bạn bè, chưa từng mắc khuyết điểm nào. Cô không muốn viết bản kiểm điểm, mong tôi đừng làm cô thất vọng. Cô tin tôi sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Nghe lời cô, tôi hứa sẽ không bao giờ nghịch ngợm, trốn học, làm ảnh hưởng tới lớp nữa.

Từ sau lần đó, tôi trở nên ngoan ngoãn hơn, chăm chỉ học tập, không nghịch ngợm, phá phách nữa. Tôi vẫn nhớ ánh mắt nghiêm khắc mà dịu dàng của cô khi tôi mắc khuyết điểm, nó luôn nhắc nhở tôi sống tốt, sống có đạo đức. Chính vì vậy, tôi luôn ghi nhớ mãi kỉ niệm về lần mắc khuyết điểm đó và tự nhủ phải sống tốt hơn.

Thời gian qua đi, tôi đã trưởng thành hơn và cũng không còn nghịch ngợm như hồi xưa nữa. Nhưng mỗi lần nhìn thấy chiếc khăn lau bảng, kí ức về lần mắc khuyết điểm ấy lại ùa về trong tâm trí tôi như mới chỉ hôm qua. Đó là một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên bởi nó đã giúp tôi thay đổi bản thân mình trở nên tốt đẹp hơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

𝓗ǔ̵̟̜̓͛̏̓̋̏̾𝓷𝓽e̸̳̙͎̿̓̉́́𝓻30̵̧̡͔͉͉͇̅̀̅͆̍̃̆͗͝6

Điều khiến em tiếc nuối nhất khi phải xa ông bà là những khoảnh khắc bình dị mà ấm áp bên cạnh hai người. Trước đây, em thường nghĩ rằng sẽ còn nhiều thời gian để ở bên ông bà, để nghe những câu chuyện cũ, để được ông xoa đầu, được bà nấu cho những món ăn quen thuộc. Nhưng từ khi phải rời xa quê hương để lên thành phố học, em mới nhận ra những điều đó quý giá đến nhường nào. Mỗi lần gọi điện về, nghe giọng ông bà yếu dần, em lại thấy lòng chùng xuống. Em tiếc vì những ngày nghỉ không về thăm ông bà, vì mải mê với cuộc sống riêng mà quên mất rằng thời gian bên người thân là hữu hạn. Giá như em dành thêm chút thời gian, thêm một cái ôm, một lời hỏi han, có lẽ em sẽ không day dứt nhiều đến vậy. Xa ông bà, em học được cách yêu thương đúng lúc và trân trọng những điều tưởng chừng như nhỏ bé nhất.




Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 2
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi