câu 3. Trong hai câu thơ "Nắng đã vàng hanh như phấn bay / Đã nghe tiếng sếu vọng sông gày", tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh ngang bằng với từ so sánh "như".
- Câu thơ đầu tiên, "Nắng đã vàng hanh như phấn bay", so sánh nắng với phấn bay, tạo nên hình ảnh nắng nhẹ nhàng, thanh tao, gợi cảm giác ấm áp, dễ chịu.
- Câu thơ thứ hai, "Đã nghe tiếng sếu vọng sông gày", so sánh tiếng sếu với sự vọng về từ xa, tạo nên âm thanh trầm buồn, da diết, gợi lên nỗi nhớ quê hương, sự cô đơn, trống trải.
Tác dụng của phép so sánh:
- Tăng sức gợi hình, giúp người đọc dễ dàng hình dung được cảnh vật và tâm trạng của nhân vật trữ tình.
- Gợi cảm xúc, thể hiện tâm trạng buồn man mác, tiếc nuối, bâng khuâng của nhà thơ trước khung cảnh thiên nhiên mùa thu.
- Tạo nên sự hài hòa, cân đối cho câu thơ, làm cho câu thơ thêm phần sinh động, hấp dẫn.
câu 4. Trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ", nhà thơ Thanh Hải đã sử dụng thể thơ 5 chữ, với nhịp điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển, tạo nên cảm giác thanh thoát, tươi vui cho người đọc. Cách gieo vần được tác giả sử dụng linh hoạt, chủ yếu là vần chân, vần lưng, vần liền và vần cách, góp phần tạo nên sự hài hòa, cân đối cho bài thơ.
- Vần chân: Vần chân thường được gieo ở cuối mỗi khổ thơ, tạo nên sự kết nối chặt chẽ giữa các ý thơ, đồng thời tạo nên âm hưởng du dương, dễ nhớ cho bài thơ. Ví dụ: "mùa xuân - xanh", "xanh - lành".
- Vần lưng: Vần lưng được gieo ở giữa câu thơ, tạo nên sự liên kết nội dung giữa hai câu thơ, giúp cho bài thơ thêm phần mạch lạc, logic. Ví dụ: "lộc biếc - đất" (khổ 1), "tuổi trẻ - ngày mai" (khổ 2).
- Vần liền: Vần liền được gieo liên tiếp nhau trong cùng một câu thơ hoặc giữa hai câu thơ, tạo nên sự nhấn mạnh, tạo ấn tượng cho người đọc. Ví dụ: "đất - mát - tay" (khổ 1), "nghe - lòng - rộn ràng" (khổ 3).
- Vần cách: Vần cách được gieo cách xa nhau trong bài thơ, tạo nên sự biến đổi, tạo nên sự bất ngờ, thú vị cho người đọc. Ví dụ: "hoa - nở - trời" (khổ 1), "chim - hót - cành" (khổ 2).
Cách gieo vần trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" không chỉ tạo nên sự hài hòa về mặt âm thanh mà còn góp phần thể hiện nội dung, tư tưởng của bài thơ. Vần chân, vần lưng, vần liền, vần cách được sử dụng một cách linh hoạt, tạo nên sự đa dạng, phong phú cho bài thơ, khiến cho bài thơ trở nên hấp dẫn, lôi cuốn người đọc.
câu 5. Bài thơ "Cảm Xúc Của Nhân Vật Trữ Tình" gợi lên trong tôi những suy nghĩ sâu sắc về giá trị của cuộc sống và ý nghĩa của việc tận hưởng từng khoảnh khắc. Nhân vật trữ tình trong bài thơ đã trải qua nhiều thăng trầm, nhưng cuối cùng họ nhận ra rằng hạnh phúc không nằm ở việc sở hữu nhiều thứ mà là ở việc trân trọng những gì mình đang có.
Cuộc sống ngắn ngủi và quý giá, vì vậy chúng ta nên dành thời gian để sống trọn vẹn và ý nghĩa. Thay vì chạy đua với những mục tiêu vô tận, chúng ta nên tập trung vào những điều nhỏ bé, đơn giản nhưng mang lại niềm vui và hạnh phúc. Chúng ta nên biết ơn những gì mình có, những mối quan hệ, những kỷ niệm và những trải nghiệm tuyệt vời.
Hơn nữa, bài thơ cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc chấp nhận và yêu thương bản thân. Mỗi người đều có những khuyết điểm và ưu điểm riêng, và việc chấp nhận bản thân giúp chúng ta tự tin hơn và dễ dàng hòa nhập vào thế giới xung quanh. Chúng ta không nên so sánh mình với người khác hoặc cố gắng trở thành ai đó khác biệt. Thay vào đó, chúng ta nên tìm kiếm sự hài lòng và hạnh phúc bên trong chính mình.
Từ bài thơ, tôi rút ra được một thông điệp quan trọng: Hãy sống một cuộc sống ý nghĩa và tràn đầy niềm vui. Đừng lãng phí thời gian để theo đuổi những thứ không thực sự quan trọng, mà hãy tận hưởng từng khoảnh khắc và trân trọng những gì mình đang có. Hãy yêu thương và chăm sóc bản thân, và đừng quên chia sẻ niềm vui và tình yêu với những người xung quanh. Chỉ khi đó, chúng ta mới thực sự "chết một lần thôi", bởi vì chúng ta đã sống một cuộc sống đáng nhớ và ý nghĩa.