23/06/2025
23/06/2025
𝓗ǔ̵̟̜̓͛̏̓̋̏̾𝓷𝓽e̸̳̙͎̿̓̉́́𝓻30̵̧̡͔͉͉͇̅̀̅͆̍̃̆͗͝6 Trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa, nhà văn Nguyễn Minh Châu đã khéo léo dựng nên hai hình ảnh tương phản: một bên là cảnh chiếc thuyền nghệ thuật ẩn hiện trong sương mù tuyệt đẹp như bức tranh mực tàu, một bên là cảnh tượng đau lòng về bạo lực gia đình trên chính con thuyền ấy. Sự đối lập ấy không chỉ tạo chiều sâu cho câu chuyện mà còn giúp nhà văn gửi gắm thông điệp sâu sắc về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống.
Trước hết, hình ảnh chiếc thuyền ngoài xa trong sương mù tượng trưng cho cái đẹp nghệ thuật, một vẻ đẹp hoàn mỹ, mơ hồ và lãng mạn. Nó gợi cảm hứng, khơi dậy xúc cảm thẩm mỹ nơi người nghệ sĩ – nhân vật nhiếp ảnh. Tuy nhiên, vẻ đẹp ấy lại chỉ là vẻ đẹp bề ngoài, là cái nhìn từ xa, không phản ánh đầy đủ bản chất của cuộc sống thực.
Trái ngược hoàn toàn, cảnh bạo lực gia đình trên chiếc thuyền – nơi người đàn ông đánh đập người vợ tội nghiệp, trước mắt đứa con – lại phơi bày một thực tại đau xót, khốc liệt. Nó là biểu hiện của những bi kịch âm thầm trong cuộc sống đời thường, nơi người phụ nữ cam chịu, người con đau khổ, và cái ác lại tồn tại ngay trong mái ấm gia đình.
Chính sự đối lập giữa hai hình ảnh này giúp nhà văn Nguyễn Minh Châu nhấn mạnh thông điệp: nghệ thuật không thể tách rời cuộc sống, không thể chỉ dừng lại ở cái đẹp bên ngoài mà phải gắn bó với hiện thực, phản ánh và góp phần cải tạo cuộc sống con người. Người nghệ sĩ chân chính không chỉ cần con mắt nghệ thuật mà còn phải có cái nhìn thấu cảm, đa chiều và nhân văn về cuộc sống.
Tóm lại, qua việc xây dựng hai hình ảnh đối lập – chiếc thuyền trong sương mù và cảnh bạo lực gia đình – Nguyễn Minh Châu đã thể hiện một tư tưởng lớn: nghệ thuật chân chính là thứ nghệ thuật phải bắt nguồn từ cuộc sống, vì con người và hướng tới con người.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
03/07/2025
Top thành viên trả lời