Câu 1. Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích là nghị luận.
Câu 2. Theo tác giả, "nắng" và "râm" tượng trưng cho những khó khăn thử thách và thuận lợi trong cuộc sống.
Câu 3. Trong đoạn trích, nhân vật "mẹ" luôn nhắc nhở con "đi nhanh lên", dù là lúc nắng hay râm. Điều này thể hiện sự lo lắng, quan tâm của người mẹ đối với con. Mẹ muốn con nhanh chóng vượt qua mọi khó khăn, thử thách để đạt được mục tiêu.
Câu 4. Câu chuyện nhỏ trên gợi cho em suy nghĩ về những bài học trong cuộc sống:
- Cuộc sống luôn đầy rẫy những khó khăn, thử thách. Chúng ta cần phải biết cách vượt qua những khó khăn đó để đạt được thành công.
- Sự kiên trì, nỗ lực là yếu tố quan trọng giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn.
- Tình yêu thương, sự quan tâm của gia đình là động lực to lớn giúp chúng ta vươn lên trong cuộc sống.
Câu 5. Ý kiến của nhà văn Lê Văn Trương về Nam Cao hoàn toàn đúng đắn. Nam Cao là một nhà văn tài năng, có phong cách nghệ thuật độc đáo. Ông đã không chạy theo thị hiếu của đám đông mà luôn giữ vững lập trường, quan điểm nghệ thuật của mình. Tác phẩm Chí Phèo là một minh chứng rõ nét cho điều đó.
Trong Chí Phèo, Nam Cao đã không bắt chước bất kỳ ai. Ông đã xây dựng nhân vật Chí Phèo với những nét tính cách độc đáo, khác biệt so với các nhân vật trong các tác phẩm cùng thời. Chí Phèo là một kẻ lưu manh, bị xã hội đẩy vào con đường tội lỗi. Tuy nhiên, bên trong hắn vẫn còn tồn tại những phẩm chất tốt đẹp. Khi gặp Thị Nở, Chí Phèo đã thức tỉnh lương tri, khao khát trở lại làm người lương thiện.
Nam Cao cũng không nói những điều người ta đã nói. Ông đã đưa ra những nhận định mới mẻ về bản chất của con người, về xã hội. Trong Chí Phèo, Nam Cao đã khẳng định rằng: Con người sinh ra vốn lương thiện nhưng do hoàn cảnh xô đẩy nên họ có thể sa ngã.
Ngoài ra, Nam Cao cũng không tả theo lối người ta đã tả. Ông đã có những cách miêu tả nhân vật rất độc đáo, tạo nên sức hấp dẫn cho tác phẩm. Ví dụ, trong Chí Phèo, Nam Cao đã miêu tả Chí Phèo bằng những hình ảnh ẩn dụ, so sánh độc đáo. Hình ảnh Chí Phèo "như một con thú dữ" đã khiến người đọc cảm thấy sợ hãi trước sự hung hãn, tàn bạo của hắn. Nhưng đồng thời, hình ảnh Chí Phèo "như một đứa trẻ thơ" đã khiến người đọc cảm thấy xót xa, thương cảm cho số phận bi thảm của hắn.
Tóm lại, Nam Cao đã không hạ mình xuống bắt chước ai, không nói những điều người ta đã nói, không tả theo lối người ta đã tả. Ông đã dám bước chân vào làng văn với những cạnh sắc của riêng mình. Đó chính là điều làm nên giá trị đích thực của tác phẩm Chí Phèo.