28/08/2025
28/08/2025
Trong đoạn trích *“Thư gửi mẹ”* của Nguyễn Quang Thiều, hình tượng người con hiện lên với những cung bậc tình cảm sâu nặng dành cho mẹ, đồng thời phản ánh tâm thế của một thế hệ từng trải qua chiến tranh. Người con trở về trong ký ức, mang theo nỗi nhớ da diết về vòng tay, bóng dáng của mẹ. Qua giọng thơ thiết tha, ta cảm nhận được khát vọng sum vầy và sự day dứt khi thời gian, chiến tranh đã khiến khoảng cách mẹ con trở nên xa vời. Người con không chỉ nhớ đến mẹ bằng tình cảm cá nhân mà còn qua những trải nghiệm gắn với bom đạn, mất mát của dân tộc. Ẩn sau đó là sự tri ân và biết ơn vô hạn đối với đấng sinh thành, bởi mẹ đã chịu nhiều hy sinh, chờ đợi. Nhân vật người con cũng mang trong mình nỗi đau của lịch sử, khi “chiến tranh qua rồi” nhưng vẫn còn những vết hằn trong ký ức. Qua hình ảnh người con, ta thấy nổi bật lên tình mẫu tử thiêng liêng, sự khát khao hòa bình và nỗi mong mỏi được sống trọn vẹn trong yêu thương. Đây chính là tiếng nói vừa riêng tư vừa mang tính cộng đồng của biết bao người con đất Việt trong những năm tháng đầy gian khó.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
31/08/2025
31/08/2025
Top thành viên trả lời