06/09/2025
06/09/2025
07/09/2025
Đọc bài thơ *Đồng dao mùa xuân*, em thấy hiện lên hình ảnh người lính thật đẹp và gần gũi. Họ đã đi qua những năm tháng gian khổ của chiến tranh, cầm súng bảo vệ Tổ quốc để mùa xuân được bình yên, tươi đẹp. Sau chiến tranh, người lính trở về đời thường với nụ cười hiền hậu, mang theo cả tình yêu quê hương tha thiết. Em cảm nhận được ở họ sự dũng cảm, kiên cường nhưng cũng rất giản dị, đời thường. Chính người lính đã góp phần mang lại mùa xuân hòa bình cho đất nước và hạnh phúc cho nhân dân. Em vô cùng biết ơn và trân trọng những cống hiến thầm lặng của họ.
06/09/2025
Hình tượng người lính Việt Nam ta đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các sáng tác thi ca nhạc họa. Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm cũng không ngoại lệ khi đưa hình tượng ấy vào trong thơ của mình một cách tự nhiên và đầy cảm xúc với bài thơ “Đồng dao mùa xuân”. Bài thơ chủ yếu viết về người lính dưới góc nhìn đầy chiêm nghiệm của một con người thời bình. Đó chính là những người lính hồn nhiên, tinh nghịch, họ chưa một lần yêu, còn mê thả diều, nhưng họ đã phải hi sinh tuổi xuân và máu xương của mình cho Đất nước. Họ đã nằm lại nơi chiến trường để đất nước được vẹn tròn, để nhân dân được độc lập. Trong cảm nhận của nhà thơ nói riêng, người đọc nói chung, dù họ đã mãi gửi thân xác nơi núi rừng Trường Sơn xa xôi, nhưng anh linh của họ thì vẫn còn mãi. Bởi chính họ - những người lính quật cường đã làm nên mùa xuân vĩnh hằng của đất nước ngày hôm nay.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
07/09/2025
07/09/2025
07/09/2025
Top thành viên trả lời