Dưới đây là phần tiếp theo của bài phân tích:
Phân tích hình ảnh trăng và mẹ:
Hình ảnh "trăng" trong bài thơ mang nhiều tầng nghĩa. Trước hết, nó là biểu tượng cho vẻ đẹp thanh khiết, dịu dàng của người phụ nữ. Vầng trăng non tròn trịa, tỏa sáng lung linh trên bầu trời đêm gợi liên tưởng đến khuôn mặt thanh tú, rạng ngời của người mẹ. Bên cạnh đó, trăng còn ẩn dụ cho tình yêu thương bao la, vô bờ bến mà mẹ dành cho con.
Hình ảnh "mẹ ru con ngủ ngon" đã khắc họa rõ nét tình mẫu tử thiêng liêng, ấm áp. Lời ru ngọt ngào, êm ái của mẹ đưa con vào giấc ngủ say nồng, đồng thời cũng là lời nhắn nhủ, dặn dò con phải ngoan ngoãn, nghe lời.
Phân tích các biện pháp tu từ:
* Điệp ngữ "ngồi bên con đếm thời gian" được lặp lại hai lần nhằm nhấn mạnh sự quan tâm, chăm sóc chu đáo của mẹ dành cho con. Mẹ luôn ở bên cạnh con, dõi theo từng bước chân con đi, nâng niu từng khoảnh khắc con lớn khôn.
* Biện pháp so sánh "như vầng trăng non" giúp tác giả làm nổi bật vẻ đẹp trẻ trung, rạng rỡ của mẹ. Mẹ như vầng trăng non, vừa dịu dàng, hiền hậu, vừa tràn đầy sức sống, luôn tỏa sáng soi rọi con đường trưởng thành của con.
* Nhân hóa "lặn rồi lại mọc như mặt trời" khiến cho hình ảnh trăng trở nên sinh động, gần gũi hơn. Trăng lặn rồi lại mọc, tượng trưng cho quy luật tự nhiên, cũng là quy luật của cuộc đời con người. Mẹ dù tuổi tác có già đi, nhưng tình yêu thương của mẹ vẫn mãi vẹn nguyên, như ánh trăng soi sáng con đường trưởng thành của con.
Ý nghĩa của hình ảnh trăng lặn và mọc:
Hình ảnh trăng lặn và mọc là ẩn dụ cho vòng xoay của thời gian, cho sự luân hồi của cuộc đời. Mẹ già đi, tóc bạc trắng, nhưng tình yêu thương của mẹ vẫn luôn dành trọn cho con. Mẹ như ánh trăng soi sáng con đường trưởng thành của con, dìu dắt con vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Tâm trạng của nhân vật trữ tình:
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là người con, đang đứng trước ngưỡng cửa trưởng thành, nhìn thấy mẹ ngày càng già yếu, tóc bạc trắng. Cảm xúc của nhân vật trữ tình là nỗi xót xa, tiếc nuối khi nhận ra mẹ đang dần rời xa mình. Đồng thời, nhân vật trữ tình cũng lo lắng cho tương lai, khi mẹ không còn ở bên cạnh, liệu con có đủ vững vàng để bước tiếp trên con đường đời?
Kết luận:
Bài thơ "Trăng" của Trương Đăng Dung là một tác phẩm giàu ý nghĩa, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, sâu sắc. Qua hình ảnh trăng và mẹ, tác giả đã gửi gắm những suy ngẫm về cuộc đời, về tình yêu thương, sự hy sinh cao cả của người mẹ. Bài thơ như một lời nhắc nhở mỗi chúng ta hãy biết yêu thương, kính trọng cha mẹ, bởi họ chính là nguồn cội, là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất cho chúng ta.