câu 1. Trong đoạn văn bản "Thần Trụ Trời", tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả thời gian và không gian lúc vũ trụ chưa được hình thành. Cụ thể, tác giả đã nhân hóa "thời gian" qua động từ "lẫn lộn" và "tối tăm". Điều này khiến cho thời gian trở nên sinh động, có hồn, giống như một thực thể đang chuyển động, thay đổi. Không gian cũng được nhân hóa qua cụm từ "hỗn mang, lầy lội, không có hình thù rõ rệt". Cụm từ này gợi tả một không gian hỗn loạn, vô định, đầy bất ổn, phản ánh sự hoang sơ, nguyên thủy của vũ trụ.
Việc sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa giúp cho đoạn văn trở nên hấp dẫn, dễ hiểu và giàu sức gợi hình. Nó góp phần tạo nên một bức tranh sinh động về quá trình hình thành vũ trụ, đồng thời khẳng định vai trò quan trọng của Thần Trụ Trời trong việc tạo dựng thế giới.
câu 2. Trong đoạn trích "Thần Trụ Trời", tác giả sử dụng nhiều chi tiết kỳ ảo để miêu tả sức mạnh phi thường của Thần Trụ Trời. Dưới đây là danh sách các chi tiết kỳ ảo:
1. Vị thần khổng lồ: Hình ảnh vị thần khổng lồ, cao lớn, vượt trội so với con người, thể hiện sức mạnh phi thường của Thần Trụ Trời.
2. Cúi xuống, lấy đất đá, đắp đi đắp lại, xây một cái cột to, cao mãi lên: Hành động của Thần Trụ Trời thể hiện sự kiên trì, bền bỉ và quyết tâm trong việc tạo dựng thế giới.
3. Mỗi ngày, cái cột lại cao thêm một chút, và mỗi lần cột cao lên, bầu trời lại bị đẩy lên xa khỏi mặt đất: Sự tăng trưởng liên tục của cột đá tượng trưng cho quá trình phát triển không ngừng nghỉ của vũ trụ.
4. Bầu trời trở nên trong sáng, xanh biếc, và mặt đất thì khô ráo, vững chắc: Kết quả của công việc của Thần Trụ Trời là một thế giới hoàn hảo, đầy đủ ánh sáng và sự sống.
5. Phá tan cột đá ấy đi: Hành động này thể hiện sự dứt khoát, quyết đoán của Thần Trụ Trời trong việc thay đổi thế giới.
6. Tảng đá lớn, nhỏ rơi xuống, tung tóe khắp nơi: Hình ảnh này thể hiện sự hùng vĩ và uy lực của Thần Trụ Trời khi tạo ra những ngọn núi, đồi cao.
7. Những tảng đá to biến thành núi cao, đồi lớn: Sự chuyển hóa từ vật liệu thô sơ thành những cấu trúc tự nhiên hùng vĩ.
8. Những hòn đá nhỏ và đất vụn rơi xuống thành những gò, những đồi thấp hơn: Tạo ra sự đa dạng về địa hình trên trái đất.
9. Lấp vào những chỗ trũng, tạo nên những vùng đất bằng phẳng, rộng lớn, sẵn sàng cho muôn loài sinh sống: Thể hiện khả năng kiến tạo môi trường sống lý tưởng cho muôn loài.
Các chi tiết kỳ ảo này góp phần làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn, thu hút người đọc, đồng thời cũng giúp giải thích nguồn gốc của thế giới và các hiện tượng tự nhiên một cách thú vị và dễ hiểu.
câu 3. Trong truyện "Thần Trụ Trời", hành động của Thần Trụ Trời trong việc xây dựng và sau đó phá hủy chiếc cột đá khổng lồ thể hiện quan niệm của người Việt cổ về quá trình khai thiên lập địa. Hành động này phản ánh niềm tin của họ rằng vũ trụ ban đầu là một khối hỗn độn, tối tăm và vô định hình. Qua việc xây dựng chiếc cột đá khổng lồ, Thần Trụ Trời đã tách biệt trời và đất, tạo ra một không gian riêng biệt cho mỗi yếu tố. Điều này thể hiện ý thức về trật tự và phân cấp trong vũ trụ, cũng như mong muốn giải thích nguồn gốc của thế giới.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Thần Trụ Trời quyết định phá hủy chiếc cột đá, tạo ra những ngọn núi, đồi, sông, biển,... Sự thay đổi này tượng trưng cho sự chuyển đổi từ trạng thái nguyên sơ sang trạng thái phức tạp hơn, đa dạng hơn. Nó phản ánh sự phát triển và tiến hóa của vạn vật, cũng như khát vọng khám phá và chinh phục thiên nhiên của con người.
Hành động của Thần Trụ Trời cũng thể hiện tinh thần sáng tạo và trí tưởng tượng phong phú của người Việt cổ. Họ sử dụng những hình ảnh cụ thể, dễ hiểu để diễn tả những khái niệm trừu tượng về vũ trụ và thời gian. Truyện "Thần Trụ Trời" không chỉ là một câu chuyện giải thích nguồn gốc của thế giới mà còn là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, góp phần làm giàu di sản văn hóa dân tộc.
câu 4. Thần Trụ Trời là một nhân vật quan trọng trong truyền thuyết Việt Nam, đóng vai trò là người sáng tạo ra vũ trụ và các yếu tố tự nhiên khác. Để hiểu tại sao Thần Trụ Trời có thể được coi là một vị thần sáng tạo, chúng ta cần xem xét các đặc điểm và hành động của ông trong truyện.
Thứ nhất, Thần Trụ Trời được miêu tả là một vị thần khổng lồ, có sức mạnh phi thường. Ông có khả năng nâng đỡ bầu trời, tách rời trời và đất, và thậm chí là tạo ra những ngọn núi, con sông, và các loại cây cỏ trên trái đất. Điều này chứng tỏ rằng Thần Trụ Trời sở hữu sức mạnh siêu phàm, vượt trội so với bất kỳ ai khác.
Thứ hai, Thần Trụ Trời cũng được mô tả là rất kiên nhẫn và quyết tâm. Ông đã dành nhiều thời gian và nỗ lực để xây dựng nền móng cho thế giới, tạo ra những cảnh quan đẹp mắt và cung cấp môi trường sống cho muôn loài. Sự kiên trì và ý chí mạnh mẽ của ông đã giúp ông đạt được mục tiêu cuối cùng - tạo ra một thế giới đầy đủ và phong phú.
Cuối cùng, Thần Trụ Trời còn được biết đến với trí tuệ sâu sắc và tầm nhìn xa. Ông đã nhận thức được nhu cầu của vạn vật và tìm cách đáp ứng chúng. Ví dụ, ông đã tạo ra ánh sáng, gió, mưa, và các mùa trong năm để đảm bảo sự phát triển và tồn tại của mọi sinh linh. Trí tuệ và kiến thức của Thần Trụ Trời đã góp phần tạo nên sự đa dạng và phức tạp của thế giới tự nhiên.
Tóm lại, Thần Trụ Trời có thể được coi là một vị thần sáng tạo vì ông sở hữu sức mạnh phi thường, kiên nhẫn và quyết tâm, cùng với trí tuệ sâu sắc và tầm nhìn xa. Những phẩm chất này đã giúp ông tạo ra một thế giới đầy đủ và phong phú, mang lại cuộc sống cho muôn loài.