i:
câu 1. Đối tượng mà người viết muốn hướng tới trong văn bản là: Người trẻ
câu 2. Vấn đề nghị luận được đề cập trong văn bản trên là sự quan trọng của việc hành động đối với sự phát triển cá nhân và xã hội. Văn bản nhấn mạnh tầm quan trọng của việc biến ý tưởng thành hành động cụ thể, đồng thời khuyến khích mọi người vượt qua sự ngần ngại, lo lắng để dấn thân vào cuộc sống.
câu 3. Những lí lẽ và dẫn chứng mà tác giả đưa ra trong văn bản phù hợp với vấn đề nghị luận bởi nó đã nêu bật được tầm quan trọng của việc hành động đối với mỗi cá nhân. Lí lẽ và dẫn chứng đều tập trung vào việc khẳng định rằng hành động là yếu tố quyết định sự trưởng thành và thành công của mỗi người. Việc tác giả sử dụng những ví dụ cụ thể như "con đường dài nhất là con đường từ cái đầu đến bàn tay", "người ta đi mãi thì thành đường thôi" giúp tăng tính thuyết phục cho lập luận, đồng thời tạo động lực cho người đọc hành động.
câu 4. - Phân tích: Trong đoạn trích, tác giả sử dụng biện pháp tu từ đảo ngữ nhằm nhấn mạnh ý tưởng và hành động.
- Ý nghĩa:
- Câu "Nhiều người có được ý tưởng rất tốt" sử dụng cấu trúc đảo ngữ "rất tốt" lên trước chủ ngữ "ý tưởng", tạo cảm giác nhấn mạnh vào tính chất "tốt" của ý tưởng. Điều này giúp người đọc chú ý hơn đến yếu tố quan trọng nhất khi đánh giá một ý tưởng.
- Câu "Hãy làm gì đó. Đừng ngồi yên" sử dụng cấu trúc đảo ngữ "gì đó" và "đừng ngồi yên" lên trước động từ chính "làm" và "ngồi". Cấu trúc này tạo cảm giác khẩn thiết, thúc giục người đọc hành động ngay lập tức. Việc đặt "gì đó" lên trước động từ "làm" gợi mở cho người đọc suy nghĩ về những việc cụ thể cần làm, còn việc đặt "đừng ngồi yên" lên trước động từ "ngồi" tạo cảm giác cấp bách, khuyến khích người đọc không trì hoãn, mà phải hành động ngay.
Kết luận:
Việc sử dụng đảo ngữ trong đoạn trích đã góp phần tăng cường sức biểu đạt, tạo ấn tượng mạnh mẽ và truyền tải thông điệp một cách hiệu quả. Nó giúp tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc biến ý tưởng thành hành động, đồng thời khơi gợi tinh thần chủ động, quyết đoán trong cuộc sống.
câu 5. : Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là nghị luận.
: Theo tác giả, nguyên nhân dẫn đến tình trạng "người trẻ ngày nay thường ngại hành động" là do:
- Họ bị ảnh hưởng bởi lối sống thụ động, lười biếng, thích hưởng thụ hơn là nỗ lực phấn đấu.
- Họ chưa nhận thức được tầm quan trọng của việc hành động, đặc biệt là đối với tương lai của bản thân.
- Họ thiếu tự tin, sợ thất bại, lo lắng về những rủi ro có thể gặp phải khi hành động.
: Tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê trong câu văn "họ thiếu tự tin, sợ thất bại, lo lắng về những rủi ro có thể gặp phải khi hành động" là:
- Nhấn mạnh những lý do khiến người trẻ ngại hành động.
- Tăng tính thuyết phục cho lập luận của tác giả.
- Tạo nhịp điệu cho câu văn, giúp người đọc dễ dàng nắm bắt nội dung.
: Quan điểm của tác giả về vấn đề "thiếu sót năng lực hành động có thể hạn chế người trẻ hòa nhập vào thế giới" là hoàn toàn đúng đắn. Hành động là yếu tố then chốt giúp con người khẳng định bản thân, tạo dựng mối quan hệ xã hội và đóng góp cho cộng đồng. Khi thiếu hụt năng lực hành động, người trẻ sẽ trở nên thụ động, thiếu tự tin, khó thích nghi với môi trường xung quanh, từ đó khó có thể hòa nhập vào thế giới rộng lớn bên ngoài.
: Để khắc phục tình trạng "người trẻ ngày nay thường ngại hành động", chúng ta cần:
- Nâng cao nhận thức cho người trẻ về vai trò của hành động trong cuộc sống.
- Tạo cơ hội cho người trẻ được trải nghiệm, rèn luyện kỹ năng sống thông qua các hoạt động ngoại khóa, tình nguyện,...
- Xây dựng môi trường giáo dục tích cực, khuyến khích tinh thần sáng tạo, dám nghĩ dám làm.
- Gia đình và xã hội cần tạo điều kiện thuận lợi để người trẻ phát huy năng lực, sở trường của mình.