3 giờ trước
3 giờ trước
Quang Gửi.
Mỗi con người sinh ra đều mang trong mình những ước mơ. Ước mơ như ngọn lửa nhỏ sưởi ấm tâm hồn, soi đường cho ta bước đi giữa bao bộn bề của cuộc sống. Thế nhưng, có người từng nói: “Ước mơ khiến ta trở thành đầy tớ của chính mình.” Câu nói ấy gợi cho ta nhiều suy ngẫm sâu xa về mối quan hệ giữa con người và khát vọng sống, giữa tự do và sự ràng buộc của chính những điều mình theo đuổi.
Trước hết, ta cần hiểu ý nghĩa của câu nói. “Ước mơ” là những điều tốt đẹp mà con người khao khát đạt tới trong tương lai, là đích đến của nỗ lực và niềm tin. “Đầy tớ của chính mình” là cách nói ẩn dụ cho sự phục tùng, khi con người phải hoàn toàn cống hiến, hy sinh vì điều mình khao khát. Như vậy, câu nói muốn khẳng định rằng: khi con người có ước mơ, ta không chỉ theo đuổi nó mà còn bị nó chi phối, khiến ta dốc hết sức lực, thời gian, tâm trí để đạt được điều ấy. Ước mơ vừa là nguồn động lực, vừa là “ông chủ” vô hình khiến ta phải phục tùng chính khát vọng của bản thân.
Ở một góc độ tích cực, điều đó hoàn toàn đúng. Chính ước mơ khiến con người vượt qua giới hạn của mình, vượt qua lười biếng, sợ hãi và nghi ngờ để vươn tới thành công. Một người có ước mơ giống như có kim chỉ nam dẫn lối cho cuộc đời. Họ “phục tùng” ước mơ, nhưng cũng nhờ thế mà trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký đã kiên trì luyện viết bằng chân dù mất đi đôi tay, bởi ước mơ học tập chưa bao giờ tắt. Nhà bác học Thomas Edison có thể thất bại hàng ngàn lần chỉ để phát minh ra bóng đèn điện, bởi ông là “đầy tớ” trung thành của ước mơ sáng tạo. Nếu không có sự phục tùng ấy, nhân loại sẽ chẳng có những bước tiến rực rỡ như hôm nay. Chính sự tận hiến cho ước mơ khiến con người vượt lên chính mình, biến điều không thể thành có thể.
Tuy nhiên, ở một chiều khác, câu nói cũng là lời cảnh tỉnh. Khi ước mơ trở nên quá lớn, quá ám ảnh, nó có thể biến con người thành kẻ nô lệ cho danh vọng. Có người mải miết theo đuổi thành công mà đánh mất niềm vui sống, quên đi những giá trị giản dị quanh mình. Khi ấy, ước mơ không còn là ánh sáng soi đường mà trở thành xiềng xích giam cầm tâm hồn. Vì thế, để không bị ước mơ “sai khiến”, con người cần tỉnh táo chọn cho mình mục tiêu đúng đắn, biết dừng lại đúng lúc, biết cân bằng giữa mơ ước và hiện thực, giữa lý tưởng và hạnh phúc đời thường.
Từ đó, ta nhận ra rằng: điều quan trọng không nằm ở việc ta có “làm đầy tớ” cho ước mơ hay không, mà là ta làm đầy tớ theo cách nào. Nếu ta tận tụy phục vụ cho ước mơ đúng đắn, mang ý nghĩa nhân văn, ước mơ ấy sẽ biến ta thành người tự do. Nhưng nếu ta mù quáng chạy theo ảo vọng, ta sẽ đánh mất bản thân trong chính khát vọng của mình.
Kết lại, câu nói “Ước mơ khiến ta trở thành đầy tớ của chính mình” là một chân lý sâu sắc. Con người cần ước mơ để sống, để vươn lên, để tạo nên giá trị. Song, hãy là người làm chủ ước mơ chứ đừng để nó làm chủ ta. Khi biết phục tùng bằng lý trí và trái tim sáng suốt, con người sẽ tìm được hạnh phúc đích thực trên hành trình theo đuổi ước mơ của chính mình.
#Huyunhhz
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
1 giờ trước
Top thành viên trả lời