anh/chị hãy viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ so sánh, đánh giá hai đoạn trích trong tác phẩm truyện ngắn Dì Hảo(Nam Cao ) Mùa Lạc (Nguyễn Khải)

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Cảnh Ngọc
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

4 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nam Cao và Nguyễn Khải là hai nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam thời kì kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Hai ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm có giá trị, trong đó có những đoạn trích đặc sắc về số phận người phụ nữ nông thôn. Trong bài viết này, tôi sẽ so sánh và đánh giá hai đoạn trích "Dì Hảo" của Nam Cao và "Mùa Lạc" của Nguyễn Khải.

* Đoạn trích "Dì Hảo" của Nam Cao:

Dì Hảo là một phụ nữ nông dân nghèo khổ, bị xã hội phong kiến áp bức, bóc lột. Cuộc đời dì Hảo đầy bi kịch, từ việc phải bán con gái để lấy tiền chuộc cha đến việc bị chồng bỏ rơi vì không có khả năng sinh con trai. Đoạn trích "Dì Hảo" đã khắc họa thành công số phận bất hạnh của dì Hảo, đồng thời thể hiện sự bất công, tàn bạo của chế độ phong kiến đối với phụ nữ nông thôn.

Về mặt nghệ thuật, Nam Cao sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, phù hợp với bối cảnh làng quê Việt Nam thời bấy giờ. Ông đã khéo léo sử dụng các chi tiết cụ thể để thể hiện nỗi đau, sự bất hạnh của dì Hảo. Ví dụ, khi dì Hảo phải bán con gái, Nam Cao đã miêu tả chi tiết cảnh dì ôm con khóc nức nở, khiến người đọc vô cùng xúc động.

Về mặt tư tưởng, đoạn trích "Dì Hảo" thể hiện sự cảm thông sâu sắc của Nam Cao đối với số phận người phụ nữ nông dân. Đồng thời, ông cũng lên án gay gắt chế độ phong kiến thối nát, bất công.

* Đoạn trích "Mùa Lạc" của Nguyễn Khải:

Mùa Lạc là câu chuyện về cuộc sống mới của những người phụ nữ nông dân sau Cách mạng tháng Tám. Họ được giải phóng khỏi ách áp bức, bóc lột, được làm chủ cuộc đời mình và tìm thấy niềm vui, hạnh phúc trong lao động. Đoạn trích "Mùa Lạc" đã khắc họa thành công cuộc sống mới của những người phụ nữ nông dân, đồng thời thể hiện sức mạnh của cách mạng, của tinh thần đoàn kết, giúp con người vượt qua nghịch cảnh, tìm thấy hạnh phúc.

Về mặt nghệ thuật, Nguyễn Khải sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, biểu cảm, tạo nên bức tranh sinh động về cuộc sống mới của những người phụ nữ nông dân. Ông đã khéo léo xây dựng nhân vật theo hướng tích cực, lạc quan, thể hiện tinh thần vươn lên, vượt qua khó khăn.

Về mặt tư tưởng, đoạn trích "Mùa Lạc" thể hiện niềm tin vào sức mạnh của cách mạng, của tinh thần đoàn kết, giúp con người vượt qua nghịch cảnh, tìm thấy hạnh phúc. Đồng thời, nó cũng khẳng định vai trò to lớn của phụ nữ trong công cuộc xây dựng đất nước.

* So sánh và đánh giá:

Hai đoạn trích "Dì Hảo" và "Mùa Lạc" đều tập trung vào số phận của người phụ nữ nông thôn Việt Nam, nhưng mỗi đoạn trích lại có những nét riêng biệt.

Đoạn trích "Dì Hảo" tập trung vào bi kịch cá nhân, thể hiện sự bất lực trước số phận. Còn đoạn trích "Mùa Lạc" mang tính lạc quan, tích cực hơn, thể hiện sức mạnh của cách mạng và tinh thần vươn lên của con người.

Tuy nhiên, cả hai đoạn trích đều thể hiện sự bất công, tàn bạo của xã hội cũ và ca ngợi phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

So sánh và Đánh giá Hai Đoạn trích tiêu biểu trong "Dì Hảo" (Nam Cao) và "Mùa lạc" (Nguyễn Khải)
Nam Cao và Nguyễn Khải là hai cây bút lớn của văn học Việt Nam, đại diện cho hai giai đoạn lịch sử và hai khuynh hướng hiện thực khác nhau. Truyện ngắn "Dì Hảo" và "Mùa lạc" mang đến hai lát cắt hoàn toàn tương phản về cuộc sống và con người, được thể hiện rõ nét qua các đoạn trích tiêu biểu trong tác phẩm. So sánh hai đoạn trích này giúp ta thấy rõ sự chuyển dịch trong quan niệm nghệ thuật và cảm hứng sáng tạo của văn học Việt Nam.

1. Nội dung và Cảm hứng Chủ đạo
Nếu đoạn trích trong "Dì Hảo" thường tập trung vào những bi kịch cá nhân, sự giày vò nội tâm và thân phận nhỏ bé, đáng thương của con người trong xã hội cũ, thì đoạn trích trong "Mùa lạc" lại ngợi ca tinh thần lạc quan, sức sống tập thể và sự đổi thay tích cực trong công cuộc xây dựng cuộc sống mới.

Trong "Dì Hảo", cảm hứng chủ đạo là sự phê phán hiện thực và trăn trở về nhân phẩm. Dì Hảo là nạn nhân của miếng cơm manh áo, bị tha hóa và bị xã hội khinh rẻ. Đoạn trích khắc họa rõ nét sự nghèo đói cùng cực và sự bất lực, tuyệt vọng của người phụ nữ trước gánh nặng mưu sinh. Đây là tiếng kêu cứu cho những kiếp người bị vùi dập, đúng với chủ nghĩa hiện thực phê phán của Nam Cao.

Ngược lại, đoạn trích "Mùa lạc" lại thấm đẫm cảm hứng lãng mạn cách mạng và niềm tin vào tương lai. Tác phẩm đưa người đọc đến nông trường, nơi những con người cũ (người nghèo, người thất bại) đang tìm thấy ý nghĩa cuộc đời qua lao động tập thể. Cảnh "mùa lạc" không chỉ là khung cảnh thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho sự hồi sinh, no ấm và hy vọng của một giai đoạn lịch sử mới.

2. Nghệ thuật Xây dựng Hình tượng và Giọng văn
Sự khác biệt về nội dung dẫn đến sự khác biệt sâu sắc trong giọng văn và cách xây dựng hình tượng nhân vật:

Nam Cao sử dụng giọng văn lạnh lùng, khách quan nhưng ẩn chứa nỗi xót xa, day dứt. Ông đi sâu vào tâm lý nhân vật, dùng ngôn ngữ giản dị nhưng sắc lạnh để phơi bày hiện thực:

Hình tượng: Nhân vật trong "Dì Hảo" là những cá thể cô độc, mang nỗi đau riêng. Họ là những con người vật vã giữa sự sống và cái chết, giữa giữ gìn nhân phẩm và sự khuất phục. Lời văn của Nam Cao thường là những lời độc thoại nội tâm hoặc những câu hỏi tu từ đầy ám ảnh.

Nguyễn Khải, ngược lại, sử dụng giọng văn sôi nổi, hào sảng và giàu chất sử thi. Ông nhìn nhận con người trong mối quan hệ với tập thể và công cuộc đổi mới:

Hình tượng: Nhân vật trong "Mùa lạc" là những con người mới, tràn đầy nhiệt huyết. Họ được xây dựng như những người chủ động, làm chủ cuộc sống. Ngôn ngữ của Nguyễn Khải giàu hình ảnh tươi sáng, tràn đầy sức sống, ca ngợi sự thay đổi lớn lao của đất nước và con người. Ông tạo ra sự đối lập giữa quá khứ đau khổ và hiện tại hạnh phúc, qua đó khẳng định giá trị của cách mạng.

3. Đánh giá
Hai đoạn trích, đại diện cho hai phong cách, đã hoàn thành xuất sắc sứ mệnh lịch sử của mình:

"Dì Hảo" (Nam Cao): Là tiếng chuông cảnh tỉnh về sự tàn nhẫn của xã hội cũ đối với người lao động. Giá trị của tác phẩm nằm ở tính nhân đạo sâu sắc, ở sự phân tích triết lý về bi kịch tha hóa và đói nghèo.

"Mùa lạc" (Nguyễn Khải): Là sự phản ánh niềm tin, niềm tự hào của con người Việt Nam trong giai đoạn xây dựng chủ nghĩa xã hội. Giá trị của tác phẩm nằm ở sự khẳng định sức mạnh tập thể, niềm lạc quan và sự chuyển mình của đất nước.

Tóm lại, nếu Nam Cao nhìn cuộc đời bằng con mắt "sống mòn" và "đau khổ", thì Nguyễn Khải lại nhìn đời bằng con mắt "hồi sinh" và "hy vọng". Cả hai đoạn trích đều là những trang văn chân thực, giúp người đọc hiểu sâu sắc hơn về hành trình phát triển và những thay đổi lớn lao của văn học hiện đại Việt Nam.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Tran

4 giờ trước

Nam Cao và Nguyễn Khải là hai cây bút lớn, đại diện cho hai nền văn học đối lập về bối cảnh lịch sử và tinh thần: Hiện thực phê phán trước Cách mạng tháng Tám, và văn học Hiện thực xã hội chủ nghĩa sau Cách mạng. Việc so sánh các đoạn trích tiêu biểu từ "Dì Hảo" và "Mùa Lạc" không chỉ là đối chiếu hai phong cách mà còn là làm rõ bi kịch cá nhân bị đè nén trong xã hội cũ đối lập với niềm tin tập thể trong công cuộc xây dựng đời sống mới.

Hai đoạn trích thể hiện rõ sự đối lập về bối cảnh và cảm hứng chủ đạo. Ở "Dì Hảo", đoạn văn mô tả sự dằn vặt của nhân vật trước gánh nặng mưu sinh và sự tha hóa của nhân phẩm do nghèo đói mang lại là trọng tâm. Giọng văn Nam Cao thấm đẫm sự bi quan, tập trung vào bi kịch cá nhân, nơi con người tốt đẹp bị xã hội cũ nghiền nát, không còn giữ được vẻ thanh sạch ban đầu. Nam Cao sử dụng bút pháp hiện thực tâm lí sắc lạnh, xoáy sâu vào nội tâm, đặt ra những câu hỏi triết học về nhân phẩm và miếng cơm manh áo. Không gian nghệ thuật thường chật hẹp, tối tăm, phản ánh sự bế tắc của người trí thức và nông dân nghèo.

Ngược lại, đoạn trích trong "Mùa Lạc" thường thể hiện không khí lao động sôi nổi, hào hứng tại nông trường. Nguyễn Khải chuyển trọng tâm từ số phận cá nhân sang cảm hứng sử thi về cộng đồng. Giọng văn ở đây trở nên hăm hở, lạc quan, tràn đầy niềm tin vào sức mạnh tập thể và tương lai tươi sáng. Nguyễn Khải miêu tả con người là chủ thể năng động, tự giác, tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong lao động kiến thiết. Không gian nghệ thuật mở rộng, bao la (như cánh đồng lạc), tượng trưng cho tiềm năng và sự phát triển vô tận của đất nước đổi mới.

Sự khác biệt lớn nhất nằm ở tư tưởng chủ đề và giá trị thẩm mĩ mà mỗi tác phẩm hướng tới. "Dì Hảo" mang giá trị hiện thực phê phán sâu sắc, phơi bày tội ác của xã hội cũ đã chà đạp lên mọi giá trị nhân văn. Đoạn trích về Dì Hảo là một tiếng kêu thương, một sự tố cáo mạnh mẽ, khiến người đọc day dứt về sự bất công và số phận bi đát. Dù câu chuyện kết thúc có thể không còn bóng tối, nhưng dư âm của bi kịch vẫn còn đó.

Trong khi đó, "Mùa Lạc" có giá trị thẩm mĩ của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, ngợi ca tinh thần vượt khó và sự đồng lòng của con người mới. Đoạn trích không chỉ mô tả công việc cấy cày mà còn là sự khẳng định giá trị con người thông qua lao động. Mặc dù vẫn có những thử thách, nhưng cảm hứng chủ đạo là hướng lên, là xây dựng, là sự gắn kết cộng đồng.

Tóm lại, nếu đoạn trích của Nam Cao trong "Dì Hảo" là một bức tranh bi thảm, u ám về sự tha hóa của con người trong cơn đói khổ và áp bức, thì đoạn trích của Nguyễn Khải trong "Mùa Lạc" lại là một bản hùng ca tươi sáng về sự tái sinh và sự làm chủ vận mệnh của con người trong xã hội mới. Cả hai đều là những mảnh ghép quý giá, giúp người đọc hình dung trọn vẹn sự chuyển mình đau đớn và huy hoàng của dân tộc trong thế kỷ XX qua lăng kính văn chương.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved