Trong bài "Lời nguyện cho nỗi yên hàn", nhà phê bình Chu Văn Sơn đã chia sẻ rằng: "Tôi cứ hình dung nghệ sĩ thật bao giờ cũng là một kẻ khát. Khát như một chứng bệnh, lại như một nhu cầu. Nó khiến anh không thể không đi tìm cho được nguồn nước của riêng mình. Vừa buộc anh thành nghệ sĩ, vừa biến anh thành tù nhân trong một cuộc đầy ải vô hình và dai dẳng. Nó mà thôi dày vò, anh liền bị cắt cơn sáng tạo. Khỏi phận tù đày, anh hết là nghệ sĩ. Khuôn mặt tinh thần và tầm vóc của anh tùy thuộc vào cơn khát ấy...". Ý kiến này gợi lên nhiều suy ngẫm về bản chất của sự sáng tạo nghệ thuật và vai trò của những khao khát, đam mê trong hành trình trở thành nghệ sĩ chân chính.
Trước hết, nhận định của Chu Văn Sơn nhấn mạnh đến tính chất đặc thù của hoạt động sáng tạo nghệ thuật. Nghệ sĩ luôn là những con người giàu cảm xúc, họ thường xuyên đối diện với những trạng thái tâm lý phức tạp, từ niềm vui sướng tột độ đến nỗi buồn da diết, từ sự hân hoan phấn khởi đến nỗi cô đơn tuyệt vọng. Những cung bậc cảm xúc ấy giống như một thứ "chứng bệnh" khó chữa, luôn ám ảnh và giày vò tâm trí nghệ sĩ. Tuy nhiên, đó cũng là nguồn năng lượng dồi dào, thúc đẩy họ khám phá và sáng tạo ra những giá trị mới mẻ, độc đáo.
Sự khát khao mãnh liệt ấy khiến nghệ sĩ phải dấn thân vào hành trình tìm kiếm cái đẹp, cái thiện, cái cao cả. Họ không ngừng khám phá thế giới xung quanh, khai thác tiềm năng của bản thân để tạo nên những tác phẩm nghệ thuật có sức lay động mạnh mẽ. Quá trình lao động nghệ thuật đòi hỏi nghệ sĩ phải vượt qua những thử thách, gian nan, thậm chí là những lúc bế tắc, thất bại. Nhưng chính những khó khăn ấy lại giúp họ trưởng thành hơn, tích lũy thêm kinh nghiệm và hoàn thiện bản thân.
Tuy nhiên, nếu chỉ dừng lại ở mức độ "khát" thì nghệ sĩ sẽ dễ rơi vào tình trạng tự giam cầm bản thân trong những ảo tưởng, những ước mơ viển vông. Để thực sự trở thành một nghệ sĩ chân chính, họ cần phải biến khát vọng thành hành động cụ thể, biến những ý tưởng trừu tượng thành những sản phẩm hữu hình. Điều này đòi hỏi nghệ sĩ phải có bản lĩnh, nghị lực phi thường để vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Tầm vóc và khuôn mặt tinh thần của nghệ sĩ phụ thuộc rất lớn vào cách họ đối mặt với những thử thách trong quá trình sáng tạo. Nếu họ dám chấp nhận rủi ro, dám thử nghiệm những điều mới mẻ, họ sẽ có cơ hội tạo ra những tác phẩm đột phá, ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng công chúng. Ngược lại, nếu họ sợ hãi trước những khó khăn, họ sẽ mãi mãi bị mắc kẹt trong vòng xoáy của sự an toàn, nhàm chán.
Nhận định của Chu Văn Sơn đã khẳng định vai trò quan trọng của khát vọng, đam mê trong việc hình thành và phát triển tài năng nghệ thuật. Đó là động lực thúc đẩy nghệ sĩ sáng tạo, đồng thời cũng là thước đo đánh giá bản lĩnh và tầm vóc của họ.