3 giờ trước
3 giờ trước
Quang Gửi..
Có người từng nói rằng: “Lười biếng chính là tấm chăn hoàn hảo cho sự tầm thường của bạn.” Câu nói ấy không chỉ là lời cảnh tỉnh mà còn là tấm gương phản chiếu chân thực về cách con người tự ru ngủ bản thân trong sự trì trệ
Ta cần hiểu rằng lười biếng là trạng thái con người ngại hành động, không muốn nỗ lực dù biết điều đó cần thiết. Còn tầm thường là khi ta sống mờ nhạt, không mục tiêu, không dấu ấn, không để lại gì đáng nhớ cho chính mình và cho đời. “Tấm chăn hoàn hảo” là một hình ảnh ẩn dụ tinh tế: người lười biếng thường tự bao bọc mình trong cảm giác thoải mái, an toàn, ngại thay đổi, và chính cái “chăn” đó che phủ, ủ ấm cho sự yếu kém, biến họ thành những kẻ tầm thường mà không hay.
Thật vậy, lười biếng là kẻ thù lớn nhất của sự phát triển. Con người sinh ra không ai hoàn hảo, nhưng chính tinh thần cố gắng không ngừng mới là thứ tạo nên giá trị. Người chăm chỉ có thể không giỏi hơn ai ngay lập tức, nhưng họ luôn tiến về phía trước, từng bước nhỏ cũng đủ vượt xa người chỉ biết nằm im chờ đợi. Lười biếng khiến ta trì trệ, bỏ lỡ cơ hội, đánh mất khả năng tiến bộ. Cứ mỗi lần “để mai tính”, “nghỉ một chút thôi”, là ta đang dần quấn thêm một lớp chăn dày hơn, cách xa ánh sáng của sự trưởng thành
Trong học tập, người lười biếng không chịu ôn luyện, không chủ động tìm hiểu kiến thức, và kết quả là điểm số thấp, sự tự tin giảm, rồi lại tiếp tục tự dối rằng “mình không có năng khiếu”. Trong công việc, người lười biếng không chịu học hỏi kỹ năng mới, mãi dậm chân tại chỗ trong khi đồng nghiệp thăng tiến. Trong cuộc sống, họ lười yêu thương, lười quan tâm, lười thay đổi bản thân, để rồi năm tháng trôi qua chỉ còn lại những tiếc nuối muộn màng.
Ngược lại, sự siêng năng, kỷ luật và chủ động chính là ánh sáng phá tan tấm chăn ấy. Những con người thành công luôn là người biết chống lại cơn cám dỗ của sự dễ dãi. Họ hiểu rằng muốn có ngày gặt hái, phải dám gieo hạt hôm nay. Edison từng nói: “Thiên tài chỉ có 1% là cảm hứng, còn 99% là mồ hôi.” Chính mồ hôi ấy là vũ khí để xé rách tấm chăn lười biếng, mở ra con đường đi đến đỉnh cao
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng đôi khi con người cần nghỉ ngơi. Nhưng nghỉ để tái tạo năng lượng khác với lười biếng. Nghỉ là tạm dừng để bước tiếp mạnh mẽ hơn, còn lười là dừng lại vì sợ khó, sợ thay đổi. Giữa hai điều ấy, chỉ một ranh giới mong manh và ai biết làm chủ nó mới thực sự sống xứng đáng
Lười biếng chính là liều thuốc độc ngọt ngào, ru ta trong ảo giác của sự yên ổn nhưng thật ra đang hủy hoại tương lai. Muốn thoát khỏi tầm thường, không cần tài năng xuất chúng, chỉ cần dám đứng dậy, dám bước, dám khác hôm qua. Bởi vì khi ta thôi lười biếng, chính là lúc ta bắt đầu làm chủ cuộc đời mình
#Huynhhz
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
1 giờ trước
Top thành viên trả lời