Bích Khê là một nhà thơ tài năng nhưng bạc mệnh của nền văn học Việt Nam. Ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm hay, trong đó có bài thơ "Tiếng đàn mưa". Bài thơ này đã thể hiện rõ nét phong cách thơ độc đáo của Bích Khê, đó là sự kết hợp hài hòa giữa cổ điển và hiện đại, giữa thực tại và tưởng tượng, giữa cái đẹp và cái bi thương.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh mưa:
"Mưa xuống lầu, mưa xuống thềm lan
Mưa trong ý khách mưa cùng nước non."
Hình ảnh mưa được lặp lại hai lần, tạo nên một không gian buồn bã, cô đơn. Mưa rơi xuống lầu, xuống thềm lan, gợi lên hình ảnh một căn nhà vắng lặng, trống trải. Mưa rơi trong ý khách, mưa cùng nước non, gợi lên nỗi nhớ quê hương da diết.
Câu thơ thứ hai "Mưa trong ý khách mưa cùng nước non" đã thể hiện sự hòa quyện giữa tâm trạng con người và thiên nhiên. Mưa không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn là biểu tượng cho tâm trạng của con người.
Trong khổ thơ tiếp theo, Bích Khê đã sử dụng hình ảnh tiếng đàn để miêu tả âm thanh của tiếng mưa:
"Giọt đàn xưa đứt ngang dây
Lầu mưa đổ vỡ bóng mây chiều thu
Nghe lòng rạo rực gần xa
Như dòng suối chảy qua miền mộng mơ."
Tiếng đàn được so sánh với "giọt đàn", tạo nên một âm thanh du dương, nhẹ nhàng. Tiếng đàn "đứt ngang dây" gợi lên sự tiếc nuối, dang dở. Tiếng đàn "lầu mưa đổ vỡ" gợi lên hình ảnh một khung cảnh tan vỡ, hoang tàn. Tiếng đàn "rạo rực gần xa" gợi lên cảm giác vui tươi, phấn khởi.
Khổ thơ cuối cùng, Bích Khê đã sử dụng hình ảnh "bóng dương" và "hoa xuân" để miêu tả cảnh vật mùa xuân:
"Bóng dương chìm đáy nước sâu
Hoa xuân rơi với bóng dâu bên trời
Nghe trong ý khách muôn hàng lệ rơi
Lòng còn gửi gió với trăng soi."
Hình ảnh "bóng dương" và "hoa xuân" gợi lên vẻ đẹp của mùa xuân, của thiên nhiên. Bóng dương chìm đáy nước sâu, gợi lên sự tĩnh lặng, yên bình. Hoa xuân rơi với bóng dâu bên trời, gợi lên sự chuyển động, thay đổi.
Câu thơ cuối cùng "Lòng còn gửi gió với trăng soi" đã thể hiện tâm trạng của người thi sĩ. Lòng còn gửi gió với trăng soi, gợi lên nỗi nhớ quê hương, nhớ người thân da diết.
Bài thơ "Tiếng đàn mưa" của Bích Khê là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Bài thơ đã thể hiện rõ nét phong cách thơ độc đáo của Bích Khê, đó là sự kết hợp hài hòa giữa cổ điển và hiện đại, giữa thực tại và tưởng tượng, giữa cái đẹp và cái bi thương. Bài thơ đã để lại trong lòng người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.