Lương Đình Khoa và Trần Văn Lợi là hai nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam đương đại. Họ đều có những đóng góp đáng kể cho sự phát triển của thơ ca nước nhà, đặc biệt là trong việc thể hiện tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử. Trong đó, đoạn thơ "Nhặt Bình Yên Trong Khu Vườn Năm Tháng" của Lương Đình Khoa và đoạn thơ "Gửi Quê" của Trần Văn Lợi đều là những tác phẩm tiêu biểu, thể hiện rõ nét tình cảm thiêng liêng này.
Về nội dung, cả hai đoạn thơ đều xoay quanh chủ đề tình mẫu tử, nhưng mỗi tác giả lại có cách tiếp cận riêng. Đoạn thơ của Lương Đình Khoa tập trung vào việc miêu tả sự trưởng thành của nhân vật trữ tình qua thời gian, từ tuổi thơ đến khi trở về thăm lại mảnh vườn xưa. Từ đó, nhân vật nhận ra rằng hạnh phúc không phải ở đâu xa mà chính là những điều giản dị, gần gũi như mái ấm gia đình, vòng tay yêu thương của cha mẹ. Còn đoạn thơ của Trần Văn Lợi lại khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo, hi sinh vì con cái, chịu đựng bao khó khăn để nuôi dưỡng con khôn lớn. Qua đó, tác giả muốn khẳng định giá trị to lớn của tình mẫu tử, là sức mạnh giúp con người vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
Về nghệ thuật, cả hai đoạn thơ đều sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm, tạo nên những bức tranh đẹp về tình mẫu tử. Lương Đình Khoa sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ, ví von "bình yên" như một thứ gì đó rất tinh tế, nhẹ nhàng, nhưng lại chứa đựng sức mạnh phi thường. Điều này thể hiện khát vọng về một cuộc sống bình yên, hạnh phúc mà nhân vật đang khao khát. Trần Văn Lợi lại sử dụng biện pháp đối lập, nhân hóa để làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của người mẹ. Mẹ "lặng thầm" chăm sóc con, "xôn xao" trong lòng khi thấy con trưởng thành, khiến cho hình ảnh người mẹ càng thêm cao đẹp, vĩ đại.
Tuy có những điểm tương đồng về nội dung và nghệ thuật, nhưng hai đoạn thơ vẫn có những nét độc đáo riêng. Đoạn thơ của Lương Đình Khoa mang đến cho người đọc cảm giác nhẹ nhàng, trầm lắng, thể hiện sự suy tư, chiêm nghiệm của nhân vật. Còn đoạn thơ của Trần Văn Lợi lại mang đến cảm giác tha thiết, da diết, thể hiện lòng biết ơn, kính trọng đối với mẹ.
Tóm lại, hai đoạn thơ "Nhặt Bình Yên Trong Khu Vườn Năm Tháng" của Lương Đình Khoa và "Gửi Quê" của Trần Văn Lợi đều là những tác phẩm hay, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý. Chúng đã góp phần nâng cao giá trị nhân văn của văn học Việt Nam, đồng thời khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu sắc về tình cảm gia đình.