Quang Dũng là nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Pháp. Ông viết rất hay, độc đáo về người lính[INST] trời và núi rừng miền Tây Tổ quốc. Bài thơ "Tây Tiến" là tác phẩm tiêu biểu của ông. Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là nỗi nhớ đồng đội thân thương, nhớ đoàn binh Tây Tiến, nhớ bản mường và núi rừng miền Tây, nhớ kỉ niệm đẹp một thời trận mạc... Nói về nỗi nhớ ấy, bài thơ đã khắc họa chân thực và hết sức sinh động hình ảnh người lính Tây Tiến. Đó là những chàng trai chưa trắng nợ anh hùng với đất nước, ra đi đánh giặc với lí tưởng "Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh". Họ là những con người mang vẻ đẹp lãng mạn nhưng cũng thật bi tráng trên đường hành quân ta còn thấy ở họ bao nét đáng yêu trong tâm hồn. Họ là những con người có tâm hồn lãng mạn, giàu chất trữ tình.
Trước hết, đọc bài thơ, ta bắt gặp những người lính Tây Tiến mang vẻ đẹp hào hùng, mạnh mẽ, coi thường mọi gian lao, vất vả. Đoàn binh Tây Tiến quy tụ những chàng trai Hà Thành, phần đông là thanh niên tiểu tư sản trí thức, tuy có vóc dáng mảnh khảnh nhưng lại có tinh thần chiến đấu bất khuất, kiên cường. Trên chặng đường hành quân đầy thử thách, gian lao, họ vẫn vững bước vượt qua với tư thế hiên ngang, khí phách anh hùng:
"Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùm."
Hình ảnh "không mọc tóc", "xanh màu lá" đều là hậu quả của bệnh sốt rét rừng gây ra cho những người lính. Thế nhưng, những người lính ấy lại miêu tả bằng giọng điệu vui đùa, pha chút ngang tàng. Dù gian khổ đến mấy, họ vẫn luôn lạc quan, yêu đời. Không chỉ vậy, họ còn là những con người có tâm hồn lãng mạn, bay bổng. Giữa khung cảnh lạnh lẽo, hoang vu của núi rừng, những người lính vẫn nhìn thấy vẻ đẹp tuyệt diệu của thiên nhiên. Họ thả hồn mình vào thiên nhiên để tận hưởng vẻ đẹp của "hồn lau", "nắng", "mưa"...
Bên cạnh đó, những người lính Tây Tiến còn mang vẻ đẹp bi tráng, sẵn sàng hi sinh cho Tổ quốc. Họ là những con người chấp nhận đối mặt với những khó khăn, gian khổ, thậm chí là cái chết. Những người lính Tây Tiến đã ngã xuống nơi chiến trường, bỏ lại tuổi xuân, bỏ lại khát vọng và ước mơ. Tuy nhiên, sự hi sinh của họ lại được miêu tả một cách nhẹ nhàng, thanh thản:
"Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành"
Hai câu thơ cuối cùng của bài thơ là lời khẳng định về sự bất tử của những người lính Tây Tiến. Họ sẽ mãi sống trong lòng nhân dân, sống mãi với non sông, đất nước.
Như vậy, bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng đã khắc họa thành công hình ảnh người lính Tây Tiến với vẻ đẹp bi tráng, lãng mạn. Qua đó, tác giả đã ca ngợi tinh thần yêu nước, ý chí kiên cường của những người lính cụ Hồ trong cuộc kháng chiến chống Pháp.