avatar
level icon
mi

3 giờ trước

Viết bài văn nghị luận so sánh đánh giá bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh và Vội vàng của Xuân Diệu

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của mi
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

3 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Xuân Quỳnh và Xuân Diệu là hai nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Họ đều có những đóng góp to lớn cho nền văn học nước nhà. Trong đó, bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh và "Vội vàng" của Xuân Diệu là hai tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của mỗi người.

Về nội dung, bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh thể hiện tâm trạng và tình cảm của người phụ nữ trong tình yêu. Hình tượng sóng được sử dụng để thể hiện những cung bậc cảm xúc phức tạp của người phụ nữ khi yêu. Sóng lúc thì dữ dội, mãnh liệt, lúc thì dịu êm, lặng lẽ. Điều này cũng giống như tâm trạng của người phụ nữ khi yêu, lúc thì nồng nàn, say đắm, lúc thì e ấp, ngại ngùng. Bài thơ cũng thể hiện khát vọng tìm kiếm hạnh phúc và mong muốn được hòa mình vào tình yêu của người phụ nữ.

Trong khi đó, bài thơ "Vội vàng" của Xuân Diệu lại thể hiện quan niệm sống tích cực, tận hưởng cuộc đời ngắn ngủi. Nhà thơ muốn nhắn nhủ mọi người hãy sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của cuộc sống. Ông cũng thể hiện khát khao giao hòa với thiên nhiên, đất trời và con người. Bài thơ cũng thể hiện niềm vui sướng, say mê trước vẻ đẹp của cuộc sống.

Về nghệ thuật, Xuân Quỳnh sử dụng hình tượng sóng để tạo nên nhịp điệu dồn dập, sôi nổi cho bài thơ. Ngôn ngữ của bà giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi cảm. Bà cũng kết hợp nhuần nhuyễn giữa hình ảnh tự nhiên và ẩn dụ để thể hiện tình yêu. Còn Xuân Diệu sử dụng ngôn ngữ mạnh mẽ, hình ảnh sinh động để diễn tả niềm vui sướng và say mê cuộc sống. Ông cũng kết hợp giữa hình ảnh tự nhiên và ẩn dụ để thể hiện khát vọng sống.

Tóm lại, cả hai bài thơ "Sóng" và "Vội vàng" đều thể hiện tình yêu nồng nàn, mãnh liệt. Tuy nhiên, "Sóng" tập trung vào tình yêu lứa đôi, còn "Vội vàng" mở rộng ra tình yêu cuộc sống. Về nghệ thuật, cả hai bài thơ đều có những nét độc đáo riêng biệt, thể hiện phong cách riêng của mỗi nhà thơ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
it;s nosyy

3 giờ trước

  Tình yêu và khát vọng luôn là những "nguyên tố" cần thiết trong cuộc đời mỗi con người. Bởi chỉ khi khao khát yêu và được yêu, khát khao khát sống và trân quý cuộc sống thì đó mới chính làm nên giá trị của cuộc sống. Và có lẽ vì vậy, hơn ai hết, mỗi nhà thơ, những con người thiết tha với cuộc đời và nhạy cảm trước thời cuộc lại càng hiểu rõ hơn điều đó. Bởi vậy, mà có những vần thơ được viết ra như thay lời muốn nói cho bao kiếp người, bao tình cảm thiết tha và mãnh liệt của con người muốn được thể hiện. "Sóng" và "Vội vàng" là những bài thơ như thế, những bài thơ của khát vọng tình yêu, khát vọng sống và cống hiến.

  Cả Xuân Quỳnh và Xuân Diệu đều ý thức rất lớn về sự chảy trôi của thời gian, dù muốn nhưng vẫn không thể ngưng lại sự chảy trôi ấy.

"Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi quá"

  Cuộc đời có dài thật, nhưng thời gian nào có chậm, vẫn lặng lẽ vụt qua rút ngắn cái hữu hạn của đời người. Đó là nỗi lo âu trước thời gian, nỗi ngậm ngùi trước năm tháng cuộc đời, vừa lo sợ, lại vừa luyến tiếc.

"Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa"

  Biển kia có rộng và bao la vô tận cũng không thể ngăn cản được mây bay, cả hai vẫn chẳng thể nào gặp gỡ. Và Xuân Diệu cũng thế, cũng lo sợ trước thời gian, cũng vội vàng, cuống quýt:

"Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,"

  Ông lo sợ trước tuổi trẻ rồi sẽ dần qua đi, sau tất thảy còn lại sự luyến tiếc, ngậm ngùi mà thôi. Thời gian vốn vẫn vậy, cứ chảy dài, mùa xuân vẫn vậy, cứ tuần hoàn, tới rồi đi, để rồi người chợt nhận ra thanh xuân không còn mãi, tuổi tác ngày một lớn thêm và khi xuân hết nghĩa là tôi cũng mất. Càng nhận ra thời gian không chờ đợi ai, càng nhận ra sự ngắn ngủi của cuộc đời của tuổi trẻ. Tác giả lại càng ý thức được việc sống của mình hơn, lại càng khát khao yêu và khát khao sống để không phải hối tiếc cuộc đời, hối tiếc về những năm tháng đã qua. Xuân Quỳnh mang mối tình đằm thắm, chân thành, một mối tình mãnh liệt của một người con gái vốn e dè, ngại ngùng, nhưng vẫn thể hiện được sự dũng cảm trong tình yêu:

"Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Của biển lớn tình yêu
Để ngàn năm vẫn vỗ"

  Một con sóng thôi làm sao có thể làm nên đại dương bao la, mà con sóng ấy phải hoà cùng nhịp điệu của biển sóng, của muôn ngàn con sóng mãnh liệt, vỗ bờ đến biển lớn. Sóng được hoà mình du ngoạn giữa đại dương để mãi mãi trường tồn, bất tử, ngàn năm sóng vẫn vỗ, vẫn đến bên bờ. Cũng như tình yêu của em dành cho anh, không thể giữ cho riêng mình được, phải là tình yêu lớn như biển cả kia, mênh mông như đại dương kia, phải là tình yêu của hai ta, của nhân loại, của người người trên thế gian. Đó không chỉ là biển của thiên nhiên mà còn là biển của tình yêu, là đại dương của tình yêu và tình yêu ấy mãi mãi trường tồn, bất tử, không hữu hạn như đời người, kiếp người. Một khát khao yêu thật cao đẹp và đầy phi thường. Tình yêu dường như là một khát vọng vĩnh hằng, rất đỗi mãnh liệt, thổn thức trong trái tim mỗi con người, trong trái tim tuổi trẻ.

  Và Xuân Diệu cũng như thế, ông càng lo sợ thời gian, càng nhận ra đời người ngắn ngủi, hữu hạn lại càng cuống quýt, hối hả, thúc giục con người sống vội hơn để chạy đua với thời gian, để tận hưởng những tinh túy, tươi đẹp của đất trời. Để tận hưởng hương sắc tuyệt mỹ của cuộc đời. Đó là khát khao được thực hiện những điều kì lạ, những ước muốn lạ lùng để giữ trọn vẹn nhất vẻ đẹp của tạo hóa để nắng không thể tàn và hương hoa chẳng vội mất đi.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved