13/04/2024
13/04/2024
“Điều gì làm nên một con người hạnh phúc? Thế nào là một cuộc sống hạnh phúc?”... Đó là những câu hỏi mà có lẽ trong chúng ta ai cũng đã từng nghĩ tới. Hạnh phúc giống như một đích đến mà con người luôn theo đuổi, một trạng thái tinh thần hoàn hảo mà ai cũng mong muốn. Mỗi người có một quan niệm khác nhau về hạnh phúc, còn đối với tôi, hạnh phúc bắt nguồn từ những điều rất nhỏ bé, bình dị, và hạnh phúc là do bản thân chúng ta kiến tạo.
Tôi không phải một người truyền cảm hứng, tôi chỉ mong muốn những điều mình viết ra sẽ là những chia sẻ hữu ích, đem đến cho mọi người những góc nhìn đa dạng, những suy ngẫm rộng mở hơn,... Và cũng thật tốt nếu quan niệm về hạnh phúc của tôi cũng sẽ góp phần thay đổi những suy nghĩ tiêu cực của người đọc. Đó là những điều tôi đúc kết từ cuộc sống hiện thực, từ những gì tôi đã được thử, được trải nghiệm sâu sắc.
Hạnh phúc là một khái niệm trừu tượng, thật khó để định nghĩa. Với mỗi cá nhân, hạnh phúc lại mang tầm vóc, màu sắc khác nhau. Đối với nhiều người, hạnh phúc thật lớn lao, kì vĩ, mang tầm vóc nhân loại: chẳng hạn như sáng tạo ra những phát minh vĩ đại làm thay đổi tích cực cho cuộc sống con người, hay mang lại cho nhân dân đời sống ấm no, đủ đầy,... Đối với những người già, hạnh phúc của họ có lẽ đơn giản là được ở bên con cháu, có những bữa đoàn tụ, sum vầy,... Đối với người trẻ tuổi, khi họ được sống hết mình, được là chính mình và theo đuổi những đam mê, khi đó họ hạnh phúc. Với một người giáo viên, còn điều gì hạnh phúc hơn là học sinh mình đạt kết quả cao? Hay với người bác sĩ, cảm giác khi có thể cứu sống một bệnh nhân sau nhiều giờ phẫu thuật căng thẳng, mồ hôi chảy đầm đìa, chắc hẳn đó là hạnh phúc.
Với tôi, một cô gái trẻ tuổi chưa có quá nhiều trải nghiệm và va vấp trong cuộc đời, hạnh phúc với tôi đơn giản lắm.
Đơn giản, đó là những chiều đi học về tôi vẫn thấy nội đợi tôi trước sân nhà, hay đang chăm sóc cây cảnh trong sân, có khi là đang cho bầy chó con uống sữa. Vào buổi tối, cả gia đình chúng tôi quây quần bên nhau, bố mẹ hạnh phúc, cả gia đình hòa thuận, êm ấm. Tôi đã từng trải qua cảm giác mất đi người thân yêu của mình, đã nhiều ngày chứng kiến cảnh bố nằm trên giường bệnh, vậy nên có lẽ niềm hạnh phúc lớn lao nhất của tôi là gia đình khỏe mạnh, mỗi ngày trở về đều thấy họ, sự hiện diện đó chính là liều thuốc tinh thần hiệu quả nhất với tôi - với mỗi chúng ta.
Hạnh phúc với tôi - như đã nói, với một cô gái trẻ tuổi, chính là được đến trường, mỗi ngày được học và tiếp thu những điều mới mẻ, được gặp gỡ, trò chuyện, giao lưu với mọi người. Tôi được sống và nỗ lực theo đuổi những niềm yêu thích, đam mê của tôi. Tôi rất yêu nghề giáo, tôi luôn cố gắng học tập và trau dồi đạo đức, tri thức, nhân cách để có thể chạm tới ước mơ đó. Bố mẹ tôi cũng luôn ủng hộ hết lòng. Tình yêu thương, sự thấu hiểu và ủng hộ hết lòng ấy chính là đôi cánh nâng bước tôi đi trên hành trình dài rộng của cuộc đời này. Tôi hạnh phúc, vì tôi được là chính mình.
Tố Hữu đã từng viết: “Sống là cho, đâu phải nhận riêng mình”. Đó là một lẽ sống lớn, và cũng là một niềm hạnh phúc lớn khi chúng ta biết cách cho đi mà không đòi hỏi được nhận lại. Đối với những người trẻ như tôi, việc cống hiến một điều gì đó lớn lao cho xã hội là điều khá khó khăn, nhưng cống hiến cũng có thể bằng những điều nhỏ bé nhưng không vì thế mà tầm thường. Tôi đã viết rất nhiều bài viết, cũng có khi được đăng báo, hoặc trên các diễn đàn mạng trực tuyến, những bài viết ấy đã giúp người đọc thư giãn, có thêm năng lượng tích cực,... Tôi tin rằng, tôi đã đóng góp được phần công sức nhỏ bé của mình, và tôi hạnh phúc vì điều đó.
Một cô gái yêu văn và tâm hồn mơ mộng như tôi, cái cảm giác gọi là hạnh phúc đôi khi cũng đến từ những điều rất nhỏ nhặt, chỉ là hôm nay đi học, bầu trời rất xanh, ánh nắng chan hòa, những cơn gió nhè nhẹ thổi như muốn xoa dịu tâm hồn con người sau những giờ phút mệt mỏi,... Cũng có khi chỉ đơn giản là tôi bắt gặp một bông hoa bên đường, ở một nơi góc khuất và thiếu ánh nắng, nó vẫn vươn mình và nở rộ rất đẹp. Chỉ vậy thôi, cũng đủ để tôi vui vẻ, hạnh phúc rồi.
Đôi khi, niềm hạnh phúc của chúng ta cũng có thể bắt nguồn từ niềm vui, niềm hạnh phúc của người khác. Hãy nhớ đến cảnh những bệnh nhân đầu tiên mắc COVID-19 khi được chữa khỏi, nhìn những nụ cười, khuôn mặt rạng rỡ ấy, bạn có thấy hạnh phúc không? Nhìn những nụ cười móm mém hòa cùng nước mắt cảm động của những người mẹ Việt Nam anh hùng khi được quan tâm, động viên, tri ân sâu sắc, bất giác tôi cũng thấy thật ấm lòng, niềm hạnh phúc của những người mẹ ấy dường như đã lan tỏa đi thật xa,...
Ở mỗi thời điểm, mỗi hoàn cảnh, có lẽ chúng ta lại có những góc nhìn mới, những quan niệm mới về hạnh phúc. Nhưng với tôi, có khi hạnh phúc không phải là đích đến hay kết quả mà là thái độ sống của chúng ta. Hãy yêu những điều giản dị, tận hưởng những niềm vui trong cuộc sống và sẵn sàng trao đi những niềm vui,...
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời