câu 1: Thể thơ: Tự do
câu 2: Nhân vật "ta" đã tái hiện lại những kỉ niệm tuổi học trò qua các hình ảnh: những buổi học cùng nhau, những lần chơi đùa, những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau,...
câu 3: Trong bài thơ "Tạm biệt nhé những ngày xưa thương mến", tác giả Phạm Hà sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ cách quãng ở hai câu mở đầu và kết thúc bài thơ. Cụ thể, cụm từ "tạm biệt nhé" được lặp lại ở đầu mỗi câu thơ, tạo nên sự nhịp nhàng, du dương cho lời thơ.
- Câu mở đầu: Cụm từ "tạm biệt nhé" được đặt ở vị trí đầu câu, tạo cảm giác nhẹ nhàng, bâng khuâng khi phải chia tay những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Nó như một lời chào tiễn biệt đầy tiếc nuối, nhưng cũng ẩn chứa sự thanh thản, chấp nhận.
- Câu kết thúc: Cụm từ "tạm biệt nhé" được đặt ở cuối câu, khép lại bài thơ bằng một lời chúc phúc, mong muốn những điều tốt đẹp sẽ đến với những kỷ niệm xưa. Nó mang ý nghĩa sâu sắc hơn, thể hiện sự trưởng thành, chín chắn của nhân vật trữ tình.
Hiệu quả nghệ thuật của phép điệp ngữ:
- Nhấn mạnh chủ đề: Phép điệp ngữ nhấn mạnh vào việc chia tay những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, đồng thời khẳng định sự trưởng thành, chín chắn của nhân vật trữ tình.
- Gợi cảm xúc: Phép điệp ngữ tạo nên cảm giác buồn man mác, tiếc nuối, xen lẫn niềm vui và hy vọng về tương lai tươi sáng.
- Tạo nhịp điệu: Phép điệp ngữ tạo nên nhịp điệu đều đặn, du dương cho lời thơ, khiến người đọc dễ dàng cảm nhận được dòng chảy cảm xúc của nhân vật trữ tình.
Như vậy, qua việc sử dụng phép điệp ngữ cách quãng, tác giả Phạm Hà đã khéo léo thể hiện nỗi lòng của nhân vật trữ tình trước sự chia ly của những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Đồng thời, ông cũng gửi gắm thông điệp về sự trưởng thành, chín chắn và niềm tin vào tương lai tươi sáng.
câu 4: Những câu thơ trên khiến tôi nhớ lại về tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và đam mê của chính bản thân mình. Tuổi trẻ ấy có thể rất ngây ngô, vụng dại khi chúng ta chưa đủ trải nghiệm để nhận thức được mọi thứ đang diễn ra quanh mình. Nhưng đó cũng chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất vì nó chứa đựng sự trong sáng, hồn nhiên mà chỉ cần một hành động nhỏ bé thôi cũng làm nên điều kì diệu. Đó là lúc con người ta biết quan tâm tới những người xung quanh, sẵn sàng chia sẻ niềm vui nỗi buồn cùng nhau; là lúc ta dành hết sức lực và thời gian để theo đuổi ước mơ của mình. Và hơn hết, đó là quãng thời gian mà mỗi cá nhân đều phải trải qua để trưởng thành.
câu 5: Là một học sinh cuối cấp, tôi cũng có rất nhiều cảm xúc khi sắp phải "tạm biệt những ngày xưa thương mến" của chính mình ở mái trường THCS. Tôi nhớ về những kỉ niệm vui vẻ cùng các bạn, thầy cô và ngôi trường thân yêu. Những buổi sáng sớm đi học, tiếng chim hót líu lo trên cành cây cao, ánh nắng mặt trời chiếu xuống sân trường tạo nên một khung cảnh thật đẹp. Tôi nhớ về những lần được thầy cô giảng bài, được nghe những câu chuyện thú vị, bổ ích. Tôi cũng nhớ về những lúc được chơi đùa cùng các bạn, được tham gia các hoạt động ngoại khóa, được trải nghiệm những điều mới mẻ. Tất cả đều là những kỉ niệm đáng nhớ mà tôi sẽ mãi mãi không bao giờ quên. Tuy nhiên, tôi cũng biết rằng đây chỉ là một giai đoạn trong cuộc đời của mỗi con người. Sau này, chúng ta sẽ phải trưởng thành, phải đối mặt với những khó khăn, thử thách mới. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn luôn giữ trong lòng những kỉ niệm đẹp đẽ ấy, để nhắc nhở bản thân rằng, dù có đi đâu thì quê hương, mái trường và những người bạn thân thiết vẫn luôn ở bên cạnh.