trình bày suy nghĩ của em về cảnh vật nơi em sống

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Huyền Nguyễn

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

17/04/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Tuổi thơ ai cũng sẽ có những kỷ niệm riêng, không thể nào quên. Đó có thể là những kỷ niệm vui, cũng có thể là những kỷ niệm buồn, nhưng tất cả chúng đều mang lại cho chúng ta những bài học bổ ích. Tôi cũng có một kỷ niệm như thế, chỉ khác một điều, đó không phải là một kỷ niệm của riêng tôi, mà là kỷ niệm của cả nhóm chúng tôi. Kỷ niệm về một lần cả nhóm đã cùng nhau trốn bố mẹ để đi chơi, và rồi mắc mưa, bị ốm. Tuy đó là một kỷ niệm không mấy vui vẻ, nhưng nó lại là kỷ niệm mà tôi nhớ nhất.

Kỳ thực, cũng chẳng phải là do tôi muốn trốn bố mẹ đi chơi đâu, mà chỉ vì bỗng dưng nổi hứng muốn đi chơi, nên rủ thêm mấy đứa bạn trong xóm cùng đi. Vốn tính đã từ lâu muốn đi bơi ở cái hồ phía cuối làng, nhưng chẳng đứa nào dám xin phép bố mẹ bao giờ. Thế là, trong một phút bồng bột, chúng tôi quyết định sẽ trốn bố mẹ để đi chơi. Hồi ấy, chúng tôi còn nhỏ lắm, chẳng biết gì nhiều ngoài việc học và chơi. Bố mẹ cũng không quá khắt khe chuyện đó, nhưng vẫn dặn dò kỹ lưỡng rằng, không được tự ý đi chơi, bởi dù sao cũng có rất nhiều nguy hiểm. Vậy mà, chúng tôi lại dám tự ý trốn bố mẹ để đi chơi. Đến bây giờ, tôi cũng không hiểu hồi ấy chúng tôi nghĩ gì nữa.

Trời mưa đã ngớt từ lâu. Những đám mây đen đã nhường chỗ cho ông mặt trời tươi cười từ sớm. Tôi cùng các bạn vội vã đi tới cái hồ ở cuối làng như đã dự định trước. Chúng tôi say sưa tắm rửa, bơi lội. Cả bọn thi nhau lặn xuống dưới hồ, xem ai giỏi hơn. Rồi lại cùng nhau chơi trò đuổi bắt, cười giòn tan vãn khắp cả hồ. Mãi đến khi trời tối, chúng tôi mới chịu dọn đồ nghề, trở về nhà. Về đến nhà, cả bọn đều bị bố mẹ mắng. Dù vậy, chúng tôi vẫn tươi cười, khoe khoang rằng mình đã tập bơi thành công. Bố mẹ thấy vậy, chắc cũng bớt lo lắng phần nào.

Nhưng không may, ngay tối hôm ấy, cả bốn đứa chúng tôi đều bị sốt, do bị cảm lạnh. Mặc dù đã cố gắng uống thuốc, nhưng do quá mệt mỏi, hai trong số bốn đứa chúng tôi đã bị viêm phổi nặng. Điều đó khiến bố mẹ vô cùng lo lắng. Chúng tôi thấy hối hận quá, chỉ vì quá ham chơi mà giờ đã làm bố mẹ phiền lòng. May sao, sau gần một tuần, chúng tôi đã dần hồi phục. Cũng từ sau lần đó, chúng tôi không còn dám tự ý đi chơi như vậy nữa.

Tuy đó là một kỷ niệm không mấy vui vẻ, nhưng nó lại giúp chúng tôi nhận ra sai lầm của mình. Đồng thời, cũng giúp chúng tôi hiểu được tấm lòng của cha mẹ dành cho mình. Vì vậy, nếu có ai hỏi tôi về kỷ niệm đáng nhớ nhất, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng, đó là kỷ niệm về lần trốn bố mẹ đi chơi của chúng tôi.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
5212706

17/04/2025

Quê em ở Nha Trang. Nhà em cách biển không xa. Những đêm trăng đẹp, em thường được bố mẹ cho ra ngắm biển. Biển quê em đẹp tuyệt vời trong những đêm trăng sáng. Mặt biển như một tấm thảm dát vàng khổng lồ. Xa xa, ánh đèn trên những chiếc thuyền câu lúc ẩn lúc hiện như những ánh sao trong đêm. Trên bãi biển, những du khách đang thả bước một cách thanh bình. Họ như muốn tận hưởng vẻ đẹp kì diệu của đêm trăng. Một vài bạn nhỏ đang chơi đùa dưới ánh trăng với những trò như cút bắt, trốn tìm. Chơi hết buổi tối mà em cũng chưa muốn về vì luyến tiếc vẻ đẹp của nó.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Huyền NguyễnEm sinh ra và lớn lên ở miền trung du hiền hòa. Nơi đây phong cảnh thật đẹp. Dọc con sông Thao những vườn chuối xanh ngút ngàn. Trập trùng trong nắng mai là những đồi cọ xòe ô xanh mát. Những đồi chè bát ngát chạy nối nhau tít tận chân trời. Dòng sông uốn lượn đẹp như dải lụa đào, chở nặng phù sa. Từ triền đê lộng gió, em ngắm nhìn những đồng lúa trổ đòng ngát hương thơm. Em thấy làng quê em ẩn hiện giữa những vườn cây sum suê hoa trái. Nơi đó có nhà em ở. Mái nhà sàn dưới chân núi bình yên, giản dị. Những con đường làng đất đỏ cong cong theo ruộng đồng, ôm lấy những bãi ngô, nương chè và thấp thoáng những nếp nhà đơn sơ giữa màu xanh của núi đồi. Trong ánh hoàng hôn, khói cơm chiều lan tỏa trong sương tạo nên khung cảnh vừa huyền hoặc vừa bình yên vô cùng. Em thấy quê em thanh bình và đáng yêu quá! Em sẽ mãi không bao giờ quên những hình ảnh đẹp của quê em.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi