17/04/2025
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
17/04/2025
18/04/2025
Thạch Lam (1910 – 1942), tên khai sinh là Nguyễn Tường Lân, sinh tại Hà Nội trong một gia đình gốc quan lại, trí thức. Cha của ông từng làm quan dưới triều Nguyễn, sau chuyển ra làm việc tại miền Bắc. Khi cha mất sớm, gia đình lâm vào cảnh khó khăn. Thạch Lam cùng các anh em trong nhà, như Nhất Linh (Nguyễn Tường Tam) và Hoàng Đạo (Nguyễn Tường Long), đều trở thành những cây bút có ảnh hưởng trong nhóm Tự lực văn đoàn – một tổ chức văn học lớn ở giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám 1945.
Ngay từ nhỏ, Thạch Lam đã được sống trong môi trường văn hóa, được tiếp xúc với văn học Pháp và các tác phẩm hiện đại, từ đó hình thành nên một tâm hồn nhạy cảm và tinh tế. Ông học trường Bưởi (Hà Nội), rồi vào học trường Trung học Saint Joseph. Sau này, do hoàn cảnh kinh tế khó khăn, ông phải bỏ học, đi làm nhiều nghề để kiếm sống, trong đó có nghề viết văn, viết báo.
Thạch Lam mất năm 1942, khi mới 32 tuổi, vì bệnh lao phổi. Cuộc đời ngắn ngủi nhưng ông đã để lại dấu ấn sâu sắc trong nền văn học Việt Nam hiện đại bằng những tác phẩm nhẹ nhàng, sâu lắng mà đầy tính nhân văn.
Thạch Lam bắt đầu sự nghiệp văn chương với bút danh Thạch Lam, sau này còn dùng các bút danh khác như Việt Sinh, Trọng Khiêm,... Tuy là thành viên của Tự lực văn đoàn – vốn đề cao tư tưởng duy lý và cách tân mạnh mẽ – nhưng Thạch Lam lại có phong cách nghệ thuật riêng biệt, mang màu sắc trầm lắng, nhẹ nhàng, thiên về nội tâm và tinh thần nhân đạo sâu sắc.
Ông hoạt động trong cả lĩnh vực văn xuôi, tản văn, phê bình, nhưng đặc biệt nổi bật ở thể loại truyện ngắn.
Thạch Lam không viết về những biến cố lớn, kịch tính gay gắt. Truyện của ông thường không có cốt truyện rõ ràng, mà thiên về diễn tả dòng cảm xúc, những rung động mơ hồ, mong manh trong tâm hồn con người.
Ông đặc biệt chú ý tới những con người bé nhỏ, lặng lẽ, nhất là phụ nữ, trẻ em, người nghèo trong xã hội cũ – những người sống âm thầm, đơn điệu nhưng luôn khát khao hạnh phúc, khát khao ánh sáng. Ông lắng nghe họ, trân trọng và cảm thông với họ bằng một trái tim nhân hậu.
Truyện ngắn Thạch Lam mang vẻ đẹp của văn xuôi trữ tình, với ngôn ngữ trong sáng, hình ảnh nhẹ nhàng, nhịp điệu chậm rãi. Đọc văn Thạch Lam, người ta như lạc vào một không gian tĩnh lặng, thấm đẫm hương vị quê hương, tuổi thơ, tình cảm gia đình và những tiếc nuối man mác.
Văn Thạch Lam là văn học của lòng trắc ẩn, của sự thấu hiểu những số phận nhỏ nhoi trong xã hội. Ông không lên án gay gắt, không phê phán dữ dội, mà chỉ gợi lên những nỗi buồn, để người đọc tự chiêm nghiệm và xót xa cho kiếp người. Đó là một kiểu nhân đạo thầm lặng mà sâu sắc.
Thạch Lam được đánh giá là một trong những cây bút truyện ngắn xuất sắc nhất giai đoạn 1930 – 1945, cùng với những tên tuổi như Nam Cao, Ngô Tất Tố, Nguyễn Công Hoan. Tuy không trực tiếp viết văn học hiện thực phê phán mạnh mẽ, nhưng qua bút pháp nhẹ nhàng và nhân đạo, ông đã phản ánh chân thực đời sống của người dân nghèo, góp phần làm phong phú và sâu sắc thêm tiếng nói nhân văn trong văn học Việt Nam hiện đại.
Dù ra đi khi tuổi đời còn trẻ, Thạch Lam đã để lại một di sản văn chương quý giá, lặng lẽ mà sâu sắc. Những trang văn của ông giống như “gió đầu mùa” – nhẹ nhàng, thoảng qua nhưng làm lay động lòng người. Ông xứng đáng là một “nghệ sĩ của những điều bình dị” và là một “linh hồn nhạy cảm” trong dòng chảy văn học dân tộc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
4 giờ trước
Top thành viên trả lời