i:
câu 1. Theo đoạn trích, người Huế lập vườn không chỉ đơn thuần là tạo cảnh quan mà còn hướng tới việc xây dựng một môi trường sống hài hòa với thiên nhiên, đồng thời cũng thể hiện sự tôn trọng và gìn giữ giá trị văn hóa truyền thống.
- Mục đích: Người Huế muốn tạo ra một không gian sống lý tưởng, kết hợp giữa yếu tố thẩm mỹ và chức năng. Họ chú trọng đến việc tận dụng tối đa lợi ích từ thiên nhiên, từ việc cung cấp nguồn lương thực, dược liệu đến việc tạo ra không gian thư giãn, giải trí.
- Tính cách: Điều này phản ánh tính cách của người Huế, họ coi trọng sự cân bằng giữa vật chất và tinh thần, giữa công việc và nghỉ ngơi. Họ biết trân trọng những giá trị tinh thần ẩn chứa trong thiên nhiên, từ đó tạo nên một nếp sống thanh tao, nhẹ nhàng.
- Giá trị văn hóa: Việc lập vườn không chỉ là hành động cá nhân mà còn là biểu hiện của sự kế thừa và phát huy truyền thống văn hóa lâu đời của vùng đất cố đô. Nó góp phần bảo tồn và phát triển bản sắc văn hóa địa phương, khẳng định vị thế của Huế trong dòng chảy lịch sử Việt Nam.
Kết luận:
Qua việc phân tích đoạn trích, chúng ta nhận thấy rằng việc lập vườn của người Huế không chỉ là một hoạt động kinh tế mà còn là một biểu hiện của tư duy, tình cảm và giá trị văn hóa đặc trưng của vùng đất này. Đó là minh chứng cho sự gắn bó sâu sắc giữa con người và thiên nhiên, đồng thời cũng là nền tảng cho sự phát triển bền vững của cộng đồng.
câu 2. Nhân vật "tôi" có những cảm nhận sâu sắc và tình cảm đặc biệt khi đi dạo trong vườn Huế. Dưới đây là phân tích chi tiết hơn về những cảm nhận này:
- Cảm nhận về kiến trúc: Nhân vật "tôi" miêu tả sự tỉ mỉ và tinh tế trong thiết kế cổng nhà Huế, từ việc sử dụng gạch, gỗ, đến cách bố trí không gian. Điều này thể hiện sự tôn trọng thiên nhiên và tạo nên một môi trường sống hài hòa, gần gũi với tự nhiên.
- Cảm nhận về cảnh quan: Những hình ảnh về cổng nhà, hàng rào, cây cối được mô tả rất sinh động, gợi lên một khung cảnh bình dị nhưng đầy thơ mộng. Cảnh quan này không chỉ là nơi trú ẩn khỏi nắng mưa mà còn là biểu tượng của sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên.
- Cảm nhận về giá trị văn hóa: Nhân vật "tôi" nhấn mạnh vai trò của vườn Huế trong việc lưu giữ và phát huy giá trị văn hóa địa phương. Vườn Huế không chỉ là nơi nghỉ ngơi, thư giãn mà còn là nơi gìn giữ những giá trị tinh thần, truyền thống của người dân Huế.
- Cảm nhận về mối liên hệ giữa con người và thiên nhiên: Qua việc miêu tả những trải nghiệm khi đi dạo trong vườn, nhân vật "tôi" thể hiện sự kết nối chặt chẽ giữa con người và thiên nhiên. Vườn Huế không chỉ là nơi cung cấp nguồn sống mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, giúp con người tìm thấy sự an nhiên, tĩnh lặng.
Nhìn chung, nhân vật "tôi" đã thể hiện một tình yêu sâu sắc và sự trân trọng đối với văn hóa, lịch sử và thiên nhiên của vùng đất Huế thông qua những cảm nhận tinh tế khi đi dạo trong vườn.
câu 3. Câu văn sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả cảm giác an toàn và bình yên khi bước qua cổng nhà. Tác giả đã so sánh cảm giác này với hình ảnh "nụ cười nhếch mép của thời gian", tạo nên sự tương phản thú vị. Nụ cười nhếch mép thường ẩn chứa sự mỉa mai, châm biếm hoặc thậm chí là sự lạnh lùng, nhưng trong trường hợp này, nó lại được ví von với cảm giác ấm áp, thân thuộc của ngôi nhà. Hình ảnh đó gợi lên sự bền bỉ, vững chắc của thời gian, đồng thời cũng thể hiện sự gắn bó, tình cảm sâu sắc của tác giả với quê hương, với ngôi nhà thân thương. Biện pháp so sánh giúp tăng cường hiệu quả biểu đạt, làm cho câu văn trở nên sinh động, giàu hình ảnh và dễ dàng chạm đến cảm xúc của người đọc.
câu 4. Đoạn trích thể hiện tình cảm sâu sắc và sự trân trọng của Hoàng Phủ Ngọc Tường đối với vẻ đẹp của vườn Huế. Tác giả không chỉ miêu tả chi tiết về cấu trúc, cảnh quan và ý nghĩa văn hóa của vườn Huế mà còn thể hiện sự gắn bó, tự hào và tình yêu mãnh liệt đối với quê hương.
Tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, từ ngữ gợi cảm để tạo nên bức tranh sống động về vườn Huế. Những mô tả về cổng gạch, mái ngói, cây cối, lối đi, hoa nở... đều được tác giả miêu tả tỉ mỉ, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được vẻ đẹp độc đáo của vườn Huế.
Ngoài ra, tác giả cũng nhấn mạnh vai trò của vườn Huế trong việc bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa truyền thống. Vườn Huế không chỉ là nơi sinh hoạt hàng ngày mà còn là biểu tượng của sự kết hợp hài hòa giữa thiên nhiên và con người, giữa quá khứ và hiện tại.
Qua đó, ta có thể thấy rằng Hoàng Phủ Ngọc Tường không chỉ đơn thuần là một nhà văn viết về Huế mà còn là một người con của đất cố đô, ông đã dành trọn tâm huyết và tình yêu của mình để gìn giữ và tôn vinh vẻ đẹp của vùng đất này.
câu 5. Để bảo tồn và lưu giữ kiến trúc "nhà vườn" xứ Huế, cần thực hiện các biện pháp sau:
* Tăng cường công tác quản lý và bảo vệ: Cần thành lập cơ quan chuyên trách để giám sát, kiểm tra và xử lý kịp thời các hành vi xâm hại hoặc phá hủy kiến trúc nhà vườn. Đồng thời, cần xây dựng quy chế rõ ràng về việc sử dụng đất đai, không gian và cảnh quan xung quanh nhà vườn.
* Đầu tư nghiên cứu và phục hồi: Nghiên cứu kỹ lưỡng về lịch sử hình thành, phát triển và đặc trưng của kiến trúc nhà vườn Huế. Từ đó, tiến hành phục hồi những ngôi nhà vườn đã xuống cấp, hư hỏng nhằm giữ gìn giá trị văn hóa và kiến trúc độc đáo này.
* Nâng cao nhận thức cộng đồng: Tổ chức các hoạt động tuyên truyền, giáo dục về ý nghĩa và tầm quan trọng của kiến trúc nhà vườn Huế. Khuyến khích mọi người tham gia vào việc bảo tồn và phát huy giá trị của loại hình kiến trúc này bằng cách tự giác giữ gìn môi trường sống sạch đẹp, bảo vệ cây cối, hoa lá trong vườn.
* Xây dựng mô hình du lịch bền vững: Phát triển các tour du lịch trải nghiệm văn hóa, khám phá kiến trúc nhà vườn Huế. Điều này giúp tạo nguồn thu nhập ổn định cho người dân địa phương, đồng thời góp phần quảng bá hình ảnh kiến trúc nhà vườn Huế đến với đông đảo du khách trong nước và quốc tế.
Bằng cách thực hiện những biện pháp trên, chúng ta có thể bảo tồn và lưu giữ được kiến trúc "nhà vườn" xứ Huế, một di sản văn hóa quý báu của Việt Nam.
ii:
câu 1. Hoàng Phủ Ngọc Tường là nhà văn có vốn hiểu biết phong phú về nhiều lĩnh vực. Nét đặc sắc trong sáng tác của ông đó là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và tính trữ tình, giữa nghị luận sắc bén với tư duy đa chiều và vốn kiến thức sâu rộng về triết học, văn hóa, lịch sử, địa lí,... Tất cả được thể hiện qua lối hành văn hướng nội, súc tích, mê đắm và tài hoa của nhà văn. Ai đã đặt tên cho dòng sông này là bài bút kí viết tại Huế năm 1981, in trong tập sách cùng tên. Đoạn trích được chia thành ba phần. Phần một nói về vẻ đẹp cảnh sắc thiên nhiên xứ Huế. Phần hai là ấn tượng về dòng sông Hương. Phần ba là vẻ đẹp lịch sử và thi ca của dòng sông. Qua những gì đã học ta thấy vẻ đẹp của dòng sông Hương được cảm nhận dưới nhiều góc độ khác nhau.
Sông Hương ở thượng nguồn mang vẻ đẹp thật dữ dội và bản lĩnh hiên ngang như một "bản trường ca của rừng già". Sông Hương khi vào trong thành phố Huế lại mang vẻ đẹp dịu dàng và trí tuệ. Khi rời khỏi kinh thành, dòng sông lại mang vẻ đẹp trầm mặc như triết lí, như cổ thi. Và trước khi về biển, nó hiển hiện như một giai nhân đang ngủ mơ màng... Có thể khẳng định rằng, sông Hương là một biểu tượng của Huế. Nó là một dòng sông nên thơ, nên họa, luôn mang vẻ đẹp kín đáo của người con gái tài hoa. Chính vì vậy, sông Hương trở thành nguồn cảm hứng bất tận của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Dưới ngòi bút tài hoa của ông, dòng sông Hương được khám phá ở nhiều góc độ khác nhau, từ khoa học địa lí đến văn hóa, thi ca. Nhà văn đã rất cố gắng tìm hiểu và tìm hiểu một cách nghiêm túc về dòng sông này. Ông đã đi dò dẫm từng bước chân của mình trên những trang sách cũ để tìm ra một cái tên Hán Việt cho dòng sông. Từ đó, chúng ta có thể thấy tình cảm sâu nặng mà Hoàng Phủ Ngọc Tường dành cho quê hương, xứ sở.
Có thể nói, bằng vốn kiến thức am hiểu sâu rộng cùng tài năng nghệ thuật xuất sắc, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khắc họa vẻ đẹp của dòng sông Hương. Đó là dòng sông mang vẻ đẹp vừa kì bí, lãng mạn, vừa độc đáo, đậm đà bản sắc văn hóa. Qua đó, nhà văn bộc lộ tình yêu tha thiết, sâu lắng dành cho dòng sông quê hương, cho xứ Huế mộng mơ.
câu 2. Trên con đường phát triển của mỗi quốc gia, sự sáng tạo luôn đóng vai trò then chốt, đặc biệt là đối với thế hệ trẻ - những chủ nhân tương lai của đất nước. Sáng tạo không chỉ giúp chúng ta khám phá ra những điều mới mẻ, mà còn góp phần thúc đẩy sự tiến bộ của xã hội.
Sáng tạo là khả năng tạo ra những ý tưởng, giải pháp mới mẻ, độc đáo, khác biệt so với những gì đã có. Nó có thể được thể hiện ở nhiều lĩnh vực khác nhau như khoa học, kỹ thuật, nghệ thuật, kinh doanh,... Đối với giới trẻ, sự sáng tạo mang ý nghĩa to lớn trong việc giúp họ phát triển bản thân, đóng góp cho xã hội và khẳng định vị trí của mình.
Trong bối cảnh toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế sâu rộng, việc đổi mới và sáng tạo là yếu tố then chốt để đưa đất nước phát triển. Các quốc gia phát triển trên thế giới đều chú trọng đến việc khuyến khích và phát huy sức sáng tạo của con người, đặc biệt là thế hệ trẻ. Nhật Bản, Mỹ, Anh,... là những ví dụ điển hình về việc đầu tư vào giáo dục và đào tạo nhằm nâng cao năng lực sáng tạo cho thanh niên.
Ở Việt Nam, nhiều thanh niên cũng đang nỗ lực để phát huy khả năng sáng tạo của mình. Họ tham gia vào các hoạt động nghiên cứu khoa học, khởi nghiệp,... Tuy nhiên, thực tế cho thấy sự sáng tạo của giới trẻ vẫn chưa được khai thác hết tiềm năng. Một số nguyên nhân có thể kể đến như:
Thứ nhất, môi trường xã hội chưa thực sự tạo điều kiện thuận lợi cho hoạt động sáng tạo. Hệ thống giáo dục còn nặng tính lý thuyết, thiếu thực hành; cơ sở vật chất phục vụ cho nghiên cứu và ứng dụng khoa học công nghệ còn hạn chế,... Điều này khiến cho nhiều bạn trẻ gặp khó khăn trong việc tiếp cận và phát huy khả năng sáng tạo của mình.
Thứ hai, một số người trẻ vẫn còn ngại thay đổi, sợ thất bại nên chưa dám thử nghiệm những ý tưởng mới. Tư duy bảo thủ, e ngại rủi ro khiến họ dễ dàng chấp nhận những gì đã có sẵn mà không muốn tìm tòi, khám phá thêm.
Để khắc phục tình trạng trên, cần có sự chung tay của cả xã hội. Nhà nước cần tạo môi trường thuận lợi cho hoạt động nghiên cứu và ứng dụng khoa học công nghệ; xây dựng cơ chế chính sách đồng bộ để khuyến khích và bảo vệ sáng tạo; nâng cao nhận thức xã hội về vai trò của sáng tạo,... Bên cạnh đó, mỗi cá nhân cần tự rèn luyện bản thân để trở thành người sáng tạo, biết cách vận dụng kiến thức và kinh nghiệm của mình để giải quyết những vấn đề đặt ra trong cuộc sống.
Trong tương lai, sự sáng tạo sẽ tiếp tục là yếu tố quan trọng để đất nước phát triển. Mỗi bạn trẻ hãy cố gắng trau dồi kiến thức, kỹ năng, rèn luyện tư duy sáng tạo để góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, văn minh.