i:
câu 1. Vấn đề nghị luận của đoạn trích là vai trò của việc tự học trong cuộc sống. Đoạn trích nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tự học, tự rèn luyện bản thân để phát triển năng lực cá nhân và đóng góp vào xã hội. Việc tự học giúp con người trở nên độc lập, sáng tạo và tự chủ trong cuộc sống.
câu 2. Theo tác giả, việc thực học sẽ được thực hiện bằng cách:
* Học thực: Học sinh cần tiếp thu kiến thức một cách nghiêm túc, chăm chỉ, tìm hiểu sâu sắc vấn đề, không chỉ dừng lại ở mức độ học thuộc lòng.
* Năng lực thực: Học sinh cần vận dụng kiến thức đã học vào thực tế, giải quyết các vấn đề cụ thể, phát triển kỹ năng thực hành, sáng tạo.
* Làm thực: Học sinh cần tham gia vào các hoạt động thực tiễn, trải nghiệm thực tế, rèn luyện kỹ năng sống, ứng xử phù hợp với xã hội.
* Tạo ra giá trị thực: Học sinh cần tạo ra những sản phẩm hữu ích, đóng góp cho cộng đồng, nâng cao chất lượng cuộc sống cá nhân và xã hội.
* Sống thực: Học sinh cần áp dụng những kiến thức và kỹ năng đã học vào cuộc sống hàng ngày, trở thành người có trách nhiệm, biết yêu thương, chia sẻ, cống hiến cho xã hội.
Phản ánh:
Qua bài tập này, tôi nhận thấy rằng việc phân tích nội dung của một đoạn trích đòi hỏi học sinh phải có khả năng đọc hiểu, suy luận logic và rút ra những ý nghĩa sâu sắc từ văn bản. Việc đưa ra các câu hỏi mở rộng giúp học sinh khám phá thêm những khía cạnh khác nhau của vấn đề, từ đó nâng cao khả năng tư duy phản biện và phân tích vấn đề một cách toàn diện.
câu 3. Việc trích dẫn các câu nói của nhà giáo dục Maria Montessori và Sử gia Edward Gibbon trong bài viết có tác dụng nhấn mạnh vào ý nghĩa của việc "tự học", "tự đào luyện bản thân" và tầm quan trọng của việc này trong quá trình phát triển cá nhân. Các câu trích dẫn này đóng vai trò như những điểm tựa, những minh chứng cụ thể cho luận điểm chính của tác giả, đồng thời khơi gợi suy ngẫm sâu sắc về vấn đề được đặt ra.
câu 4. Quan điểm "Năng lực tự đào luyện mình chính là đích đến quan trọng nhất của sự học" nhấn mạnh tầm quan trọng của khả năng tự phát triển bản thân trong quá trình học tập. Theo tôi, đây là một quan niệm sâu sắc và phù hợp với thời đại ngày nay.
Trước tiên, năng lực tự đào luyện mình đảm bảo rằng kiến thức thu thập được không chỉ dừng lại ở mức độ tiếp thu thụ động mà còn được áp dụng vào thực tế. Người học không chỉ đơn thuần ghi nhớ thông tin mà còn biết vận dụng kiến thức vào giải quyết vấn đề cụ thể. Điều này giúp họ trở nên linh hoạt và sáng tạo hơn trong công việc và cuộc sống.
Thứ hai, năng lực tự đào luyện mình khuyến khích tinh thần tự giác và trách nhiệm cá nhân. Khi người học chịu trách nhiệm hoàn toàn về quá trình học tập của mình, họ sẽ có động lực lớn hơn để nỗ lực và đạt được mục tiêu. Họ không phụ thuộc vào sự hướng dẫn của thầy cô hay sách vở mà tự tìm kiếm, phân tích và tổng hợp thông tin. Điều này giúp họ phát triển kỹ năng quản lý thời gian, sắp xếp công việc và xử lý thông tin hiệu quả.
Cuối cùng, năng lực tự đào luyện mình mang lại sự tự do và độc lập cho người học. Thay vì tuân thủ khuôn mẫu đã định sẵn, họ có thể khám phá và phát triển theo sở thích riêng. Họ có thể lựa chọn nội dung học tập phù hợp với nhu cầu và mục tiêu cá nhân, đồng thời tự điều chỉnh tốc độ và phương pháp học tập. Điều này giúp họ cảm thấy hứng thú và đam mê hơn với việc học, từ đó nâng cao hiệu quả học tập và phát triển bản thân một cách toàn diện.
Tóm lại, năng lực tự đào luyện mình là đích đến quan trọng nhất của sự học vì nó đảm bảo tính ứng dụng, thúc đẩy tinh thần tự giác và trách nhiệm cá nhân, đồng thời mang lại sự tự do và độc lập cho người học. Đây là những yếu tố cần thiết để xây dựng một nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững của mỗi cá nhân trong xã hội.