câu 1: - Bài thơ được viết theo thể thơ tự do.
câu 2: Trong đoạn trích, người mẹ được miêu tả bằng các hình ảnh:
* Lưng còng: Hình ảnh này thể hiện sự già nua, vất vả của người mẹ sau nhiều năm tháng chăm sóc con cái. Lưng còng cũng gợi lên nỗi buồn, sự cô đơn của người mẹ khi con trai vắng nhà.
* Những ngọn gió thổi qua vườn cuối hạ: Hình ảnh này tạo nên khung cảnh thanh bình, yên ả, nhưng ẩn chứa trong đó là nỗi lòng của người mẹ đang ngóng chờ con trở về.
* Cau vẫn rụng vào những chiều thương nhớ: Hình ảnh này mang ý nghĩa biểu tượng cho sự hy vọng, niềm tin của người mẹ luôn hướng về đứa con. Cau rụng xuống cũng giống như nỗi lòng của người mẹ mong ngóng con trở về.
* Theo đường gió con về ngắm mẹ sau lưng bầy sẻ nâu đã bao mùa sinh nở: Hình ảnh này thể hiện sự ấm áp, tình cảm gia đình. Người mẹ luôn dõi theo từng bước chân của con, dù con đã trưởng thành và xa cách.
* Chiến tranh qua rồi và mãi mãi con tin: Câu thơ này khẳng định niềm tin bất diệt của người mẹ rằng con sẽ trở về an toàn. Niềm tin ấy chính là động lực để người mẹ vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
* Con đã về, mẹ có thấy con không: Câu hỏi tu từ thể hiện sự lo lắng, mong đợi của người mẹ khi con trai trở về. Nó cũng thể hiện tình yêu thương sâu sắc của người mẹ dành cho con.
* Nước mắt đầy trên những vết nhăn: Hình ảnh này thể hiện sự xúc động, hạnh phúc của người mẹ khi gặp lại con sau bao ngày xa cách. Nước mắt là minh chứng cho tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý.
* Đồng đội con trở về với thư con viết dở: Hình ảnh này thể hiện sự hi sinh, mất mát của những người lính trẻ. Đồng thời, nó cũng nhắc nhở chúng ta về giá trị của hòa bình, độc lập.
* Là lá thư dài nhất ở trên đời: Hình ảnh này thể hiện sự trân trọng, nâng niu của người mẹ đối với bức thư của con. Bức thư ấy là sợi dây kết nối tình cảm giữa hai mẹ con, là kỷ vật quý giá nhất của cuộc đời người mẹ.
* Con mèo thay con thức cùng với mẹ: Hình ảnh này thể hiện sự ấm áp, tình cảm gia đình. Con mèo là người bạn thân thiết, luôn bên cạnh chia sẻ vui buồn cùng người mẹ.
Phản ánh:
Qua việc phân tích các hình ảnh miêu tả người mẹ trong đoạn trích, chúng ta có thể nhận thấy tác giả Nguyễn Quang Thiều đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, giàu cảm xúc để khắc họa chân dung người mẹ Việt Nam. Đó là người mẹ tần tảo, hy sinh, yêu thương con vô bờ bến. Tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp ấy đã trở thành nguồn động lực to lớn giúp người con vượt qua mọi khó khăn, thử thách, chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.
câu 3: Chủ thể trữ tình trong bài thơ là tác giả Nguyễn Quang Thiều.
câu 4: Câu hỏi tu từ "Con đã về, mẹ có thấy con không?" được đặt ra nhằm tạo nên sự tương phản giữa hai hình ảnh: Con đã về nhưng mẹ không thể thấy con. Câu hỏi này gợi lên nỗi đau xót, tiếc nuối của tác giả trước sự hy sinh của người lính trẻ. Nó cũng thể hiện sự bất lực, tuyệt vọng của người lính khi phải rời xa gia đình để tham gia chiến đấu. Đồng thời, câu hỏi tu từ còn khẳng định tình cảm sâu nặng, lòng biết ơn của người lính đối với mẹ.
Ngoài ra, câu hỏi tu từ còn góp phần tạo nên giọng điệu bi tráng, hào hùng cho đoạn thơ. Nó khiến cho người đọc cảm nhận được sự mất mát to lớn của chiến tranh, đồng thời khơi gợi lòng tự hào dân tộc.
câu 5: Cảm hứng chủ đạo trong bài thơ là tình cảm sâu nặng, sự biết ơn và lòng kính trọng đối với người mẹ. Bài thơ thể hiện nỗi nhớ nhung da diết của người con dành cho mẹ, đặc biệt là khi anh ta phải xa nhà để tham gia cuộc chiến tranh. Hình ảnh người mẹ được khắc họa qua những chi tiết nhỏ nhặt nhưng đầy ý nghĩa, từ việc chăm sóc, lo lắng cho con đến sự hy sinh thầm lặng. Cảm xúc của tác giả được thể hiện rõ nét qua từng dòng thơ, tạo nên một bức tranh cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng.
câu 6: Bài thơ "Thư gửi mẹ" của Nguyễn Quang Thiều mang đến cho tôi nhiều cảm xúc sâu sắc và suy ngẫm về tình mẫu tử thiêng liêng. Bài thơ được viết bằng ngôn từ giản dị nhưng chứa đựng sự chân thành và lòng biết ơn vô hạn đối với người mẹ.
Trước hết, bài thơ thể hiện sự hy sinh cao cả của người mẹ dành cho con cái. Mẹ luôn là chỗ dựa vững chắc, là nguồn động lực để con vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Hình ảnh "lưng còm" của mẹ, "những ngọn gió thổi qua vườn cuối hạ", "cau vẫn rụng vào những chiều thương nhớ" gợi lên hình ảnh người mẹ già nua, vất vả nhưng vẫn luôn lo lắng, chăm sóc cho con.
Thứ hai, bài thơ cũng khắc họa nỗi đau mất mát của người mẹ khi đứa con trai duy nhất hi sinh trong chiến tranh. Câu thơ "chiến tranh qua rồi và mãi mãi con tin" thể hiện niềm tin mãnh liệt của người mẹ rằng con mình sẽ trở về an toàn. Tuy nhiên, thực tế phũ phàng khiến bà phải chấp nhận sự thật đau đớn. Hình ảnh "làn da sạm nắng", "đôi bàn tay chai sần" của mẹ càng thêm phần ám ảnh, thể hiện sự vất vả, gian nan mà bà đã trải qua.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh người mẹ chờ đợi con trở về. Câu thơ "con mèo thay con thức cùng với mẹ" gợi lên sự cô đơn, trống vắng của người mẹ khi thiếu vắng con bên cạnh. Đồng thời, nó cũng thể hiện mong ước của mẹ rằng con sẽ luôn ở bên cạnh, chia sẻ vui buồn cùng mẹ.
Từ bài thơ này, tôi rút ra bài học về tình mẫu tử thiêng liêng và sự trân trọng đối với cha mẹ. Chúng ta cần hiểu rõ giá trị của tình yêu thương gia đình và luôn biết ơn công lao to lớn của cha mẹ. Hãy luôn quan tâm, chăm sóc và báo đáp công ơn dưỡng dục của họ.
câu 7: * Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ trong khổ thơ:
Khổ thơ sử dụng các biện pháp tu từ so sánh, ẩn dụ để tạo nên bức tranh cảm động về sự hi sinh của người lính trẻ.
- So sánh "Con không chết, con chỉ không lớn nữa" thể hiện sự bất tử hóa hình ảnh người lính, khẳng định sức mạnh phi thường của anh ta dù đã hy sinh.
- Ẩn dụ "cỏ đã lên mầm trên những hố bom" gợi tả sự hồi sinh, sự tiếp nối của cuộc sống ngay cả trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất.
- Hình ảnh "nước mắt đầy trên những vết nhăn" thể hiện nỗi đau mất mát, sự tiếc thương vô hạn của người mẹ dành cho đứa con trai yêu quý.
- Câu thơ "là lá thư dài nhất ở trên đời" nhấn mạnh tình cảm sâu nặng, sự gắn bó bền chặt giữa người lính và gia đình.
Tóm lại, khổ thơ sử dụng các biện pháp tu từ một cách tinh tế, góp phần nâng cao giá trị biểu đạt, tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao cho tác phẩm.
* Suy nghĩ về hai câu thơ:
Hai câu thơ "Con không chết, con chỉ không lớn nữa/ Và con sống suốt đời mười tám tuổi" là lời khẳng định về sự bất tử của người lính trẻ. Anh ta không chết, mà chỉ dừng lại ở độ tuổi mười tám, độ tuổi đẹp đẽ nhất của cuộc đời. Sự hi sinh của người lính được ví như sự ra đi của một thiên thần, mang theo ước mơ, hoài bão và khát vọng cống hiến cho đất nước. Hình ảnh "cỏ đã lên mầm trên những hố bom" là minh chứng cho sự hồi sinh, sự tiếp nối của cuộc sống ngay cả trong hoàn cảnh khốc liệt nhất. Người lính trẻ tuy đã ngã xuống nhưng tâm hồn anh vẫn sống mãi trong lòng dân tộc, trong trái tim của người mẹ già. Qua đó, tác giả muốn ca ngợi sự hi sinh cao cả của người lính, đồng thời khẳng định giá trị to lớn của họ đối với đất nước.