i:
câu 1. Nhân vật trữ tình trong đoạn trích trên là em - người nhận được thư của anh trai. Em đang ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp, bước vào cánh cổng đại học, mở ra một tương lai rộng lớn. Nhân vật em mang tâm trạng vừa vui sướng, tự hào vì đạt được ước mơ, vừa lo lắng, bỡ ngỡ trước cuộc sống mới. Qua đó, ta cảm nhận được sự trưởng thành, ý chí kiên cường và lòng yêu nước sâu sắc của em.
câu 2. Đoạn trích sử dụng thể thơ tự do. Thể thơ tự do cho phép tác giả linh hoạt trong việc sắp xếp các dòng thơ, tạo nên nhịp điệu và âm hưởng riêng biệt phù hợp với nội dung và cảm xúc mà tác giả muốn truyền tải.
câu 3. Đoạn thơ "Thế hệ anh, mấy lớp người đi cứu nước / Có bao anh chưa tới được lớp mười / Có bao anh nằm lại dọc đường rồi / Những con suối không tên, những ngọn đồi không tuổi" trong bài thơ "Em vào đại học" của Trần Đăng Khoa mang ý nghĩa sâu sắc về sự hy sinh và lòng dũng cảm của thế hệ cha anh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Tác giả sử dụng biện pháp tu từ liệt kê để miêu tả những khó khăn, gian khổ mà các chiến sĩ phải trải qua. Hình ảnh "những con suối không tên", "những ngọn đồi không tuổi" gợi lên sự hoang sơ, khắc nghiệt của chiến trường, nơi mà nhiều người lính đã ngã xuống vì độc lập tự do của dân tộc. Câu thơ "Có bao anh chưa tới được lớp mười" nhấn mạnh sự thiếu hụt về tri thức của họ, nhưng điều đó không ngăn cản họ cống hiến cho Tổ quốc. Họ đã hi sinh tuổi trẻ, ước mơ, hoài bão để bảo vệ quê hương, góp phần tạo nên nền hòa bình cho thế hệ sau.
Bên cạnh đó, hình ảnh "có bao anh nằm lại dọc đường rồi" càng khẳng định sự mất mát to lớn của dân tộc. Những người lính ấy đã hy sinh xương máu, thậm chí là tính mạng của mình để giữ vững tinh thần chiến đấu, quyết tâm giành thắng lợi cuối cùng. Sự hy sinh thầm lặng của họ đã trở thành biểu tượng bất tử, nhắc nhở chúng ta về giá trị của độc lập tự do.
Qua đoạn thơ, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn đối với những người đã hy sinh vì đất nước. Chúng ta cần trân trọng những gì mà thế hệ trước đã dành tặng, tiếp nối truyền thống hào hùng của dân tộc, xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
câu 4. Trong khổ thơ cuối của bài thơ "Em vào đại học", nhân vật trữ tình thể hiện niềm mong ước sâu sắc về tương lai tươi sáng của đất nước. Hình ảnh "bài học đầu tiên" mang ý nghĩa biểu tượng cho sự khởi đầu mới, hy vọng về một tương lai tốt đẹp hơn. Niềm mong ước ấy không chỉ dành riêng cho cá nhân mà còn hướng đến cộng đồng, xã hội. Nhân vật trữ tình muốn truyền tải thông điệp rằng, qua việc học tập, rèn luyện, mỗi người sẽ góp phần xây dựng đất nước ngày càng phát triển, vững mạnh.
Niềm mong ước đó xuất phát từ lòng yêu nước nồng nàn, từ tinh thần trách nhiệm cao đối với Tổ quốc. Nhân vật trữ tình mong muốn thế hệ trẻ sẽ tiếp nối truyền thống cha anh, kế thừa những giá trị tốt đẹp để xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh. Điều này thể hiện rõ nét tinh thần lạc quan, niềm tin vào tương lai tươi sáng của dân tộc Việt Nam.
Bên cạnh đó, niềm mong ước của nhân vật trữ tình còn phản ánh tâm tư, nguyện vọng của nhiều người dân Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Họ luôn hướng về phía trước, tin tưởng vào sức mạnh của toàn dân tộc, quyết tâm giành độc lập tự do cho đất nước.
Tóm lại, niềm mong ước của nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối bài thơ "Em vào đại học" là một biểu hiện đẹp đẽ của tinh thần yêu nước, lòng dũng cảm và niềm tin vào tương lai tươi sáng của dân tộc Việt Nam. Nó khơi gợi trong chúng ta ý thức trách nhiệm đối với đất nước, thúc đẩy mỗi người nỗ lực phấn đấu, đóng góp sức mình vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
câu 5. Bài thơ "Em vào đại học" của Trần Đăng Khoa là một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc về ý nghĩa của việc học tập đối với sự phát triển cá nhân và xã hội. Bài thơ nhấn mạnh vai trò quan trọng của tri thức và giáo dục trong cuộc sống. Nó khuyến khích chúng ta luôn cố gắng học hỏi để nâng cao kiến thức và kỹ năng của mình.
Trong thời kỳ hòa bình, ý thức học tập càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Học tập giúp chúng ta tiếp thu kiến thức, rèn luyện kỹ năng và phát triển tư duy sáng tạo. Điều này rất quan trọng vì nó giúp chúng ta thích ứng với thay đổi nhanh chóng của thế giới hiện đại. Chúng ta cần phải nắm bắt cơ hội học tập để đạt được thành công trong cuộc sống và đóng góp tích cực cho xã hội.
Tuy nhiên, ý thức học tập không chỉ dừng lại ở việc tiếp thu kiến thức mà còn liên quan đến trách nhiệm cá nhân và cộng đồng. Chúng ta cần nhận thức rằng việc học không chỉ mang lại lợi ích riêng cho bản thân mà còn ảnh hưởng đến gia đình, xã hội và môi trường xung quanh. Việc học tập đúng đắn và có trách nhiệm sẽ giúp chúng ta xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho tất cả mọi người.
Vì vậy, hãy luôn giữ vững tinh thần ham học hỏi và không ngừng nỗ lực để hoàn thiện bản thân. Hãy tận dụng mọi cơ hội học tập để phát triển khả năng của mình và đóng góp tích cực cho xã hội. Chỉ khi đó, chúng ta mới thực sự trưởng thành và đạt được mục tiêu của mình trong cuộc sống.
ii:
câu 1: Xuân Diệu là một nhà thơ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam, ông có rất nhiều những tác phẩm hay gây được tiếng vang lớn trong lòng độc giả, mỗi một bài thơ đều để lại trong lòng người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc. Trong đó bài thơ "Đây Mùa Thu Tới" là một bài thơ viết về đề tài mùa thu, và đặc biệt trong bài thơ này khổ thơ đầu tiên đã nói lên cảnh vật lúc vào thu vô cùng tươi đẹp. Qua đó chúng ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn của chính nhà thơ Xuân Diệu.
Mở đầu bài thơ tác giả đã cho chúng ta thấy được hình ảnh của rặng liễu được nhân hóa giống như những con người đang đứng chịu tang, buồn bã và xót xa, dòng nước mắt rơi xuống vô cùng đau khổ và tuyệt vọng.
Rặng liễu đu mình trong gió,
Nhớ giáng sương đượm màu xanh ngọc,
Lòng run rẩy cho một người chết non,
Nghìn năm sau nhớ nghìn năm trước,
Nước chảy dâu rồi, còn bâng khuâng.
Hình ảnh rặng liễu được nhân hóa trở nên thật sinh động, những cành cây khô gầy mỏng manh như những cánh tay giang rộng ra để chào đón những cơn gió mát mẻ mỗi khi đi ngang qua rặng liễu, nhưng ở đây những cành cây ấy lại được miêu tả như đang ôm ấp nỗi buồn, sự tuyệt vọng và đau khổ đến tột cùng. Những cành cây liễu vươn mình ra đón đợi, nhưng đợi chờ ở đây không phải là những điều tốt lành mà chính là đợi những giọt nước mắt rơi xuống, những cành cây được khoác trên mình chiếc áo màu xanh giờ chuyển sang màu xanh ngọc lưu ly.
Tiếp đến hai câu thơ cuối của khổ thơ đầu tiên này tác giả đã nhắc đến mùa thu, mùa thu thường gắn liền với những nỗi buồn man mác, sự chia ly và những kỷ niệm khó quên. Ở đây nhà thơ Xuân Diệu cũng nhắc đến mùa thu nhưng mùa thu ở đây lại mang một nét đẹp riêng, không giống như những thi sĩ khác viết về mùa thu.
Đây mùa thu tới, mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.
Câu thơ này khiến cho chúng ta liên tưởng đến một bức tranh thiên nhiên vô cùng tươi đẹp, màu vàng của lá hòa quyện với màu xanh của trời tạo nên một bức tranh vô cùng hoàn mĩ. Nhưng ẩn chứa bên trong bức tranh ấy chính là những nỗi buồn, sự tiếc nuối của nhà thơ Xuân Diệu.
Qua khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Đây Mùa Thu Tới" của nhà thơ Xuân Diệu chúng ta đã thấy được vẻ đẹp tâm hồn của chính nhà thơ, một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, biết quan sát mọi thứ xung quanh, biết phát hiện những cái mới, cái riêng biệt của sự vật, sự việc, qua đó thể hiện được tình yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước của nhà thơ.
Khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Đây Mùa Thu Tới" của nhà thơ Xuân Diệu đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc khó tả, vừa buồn man mác, vừa tiếc nuối cho những gì đã qua đi, đồng thời cũng thể hiện được khát khao giao hòa, đồng điệu với thiên nhiên, với cuộc sống của chính nhà thơ.