Dù chỉ là một nhà văn sáng tác không nhiều, nhưng tên tuổi của Thạch Lam đã trở thành bất tử cùng thời gian. Với giọng văn nhẹ nhàng mà sâu sắc, ông đã để lại cho nền văn học Việt Nam những truyện ngắn rất nổi tiếng như Hai đứa trẻ, Dưới bóng hoàng lan hay Gió lạnh đầu mùa. Trong đó, nhân vật Sơn trong truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa chắc hẳn đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng nhiều độc giả.
Sơn là một cậu bé ngây thơ, giàu tình cảm. Truyện mở đầu bằng những câu văn miêu tả buổi sớm mai vô cùng tinh tế, cùng trạng thái cảm xúc của nhân vật. Cậu bé tỉnh dậy, cảm nhận được cái lạnh của mùa đông, rồi lại thấy mọi người trong nhà đã dậy từ lâu, ngồi quay sợi và nói chuyện. Không giống như chị Lan còn cố nằm lì chưa chịu dậy, Sơn nhanh chóng vùng dậy, kéo chăn lên đắp cho em, rồi lại mò gạo thổi cơm ăn trước. Rõ ràng cho thấy cậu bé là một người em trai ngoan, biết quan tâm và chăm sóc cho các em.
Không dừng lại ở đó, nhân vật Sơn còn khiến người đọc cảm động trước tình cảm mà cậu bé dành cho người em quá cố. Khi nhìn thấy chiếc áo bông của Duyên - đứa em gái đã mất năm lên bốn tuổi, Sơn thấy thương em nhiều hơn lúc nào hết. Trống trải, hụt hẫng, cậu bé lại càng cảm nhận rõ hơn khoảng trống của Duyên trong gia đình. Chiếc áo bông nhỏ bé bỗng trở thành kỉ vật thiêng liêng chứa đựng đầy tình cảm yêu thương của gia đình. Nó khiến cho người đọc chúng ta cũng cảm thấy nghẹn ngào xúc động.
Đặc biệt, Sơn còn là một cậu bé giàu lòng yêu thương, tốt bụng. Dù sinh ra trong một gia đình khá giả, cậu vẫn luôn hòa đồng, chơi cùng lũ trẻ con trong làng - những đứa trẻ sống trong hoàn cảnh nghèo khó. Điều đó thể hiện tình cảm gắn bó thắm thiết giữa Sơn và những đứa trẻ kia, cũng giúp toát lên sự trong sáng, vô tư của nhân vật này. Đỉnh điểm, chất liệu làm nên nhân vật Sơn đó là tấm lòng nhân hậu. Khi nhìn thấy Hiên đang đứng "co ro" bên cột quán, trong gió lạnh chỉ mặc có manh áo "rách tả tơi", "hở cả lưng và tay". Sơn chợt nhớ ra mẹ cái Hiên rất nghèo, nhớ đến em Duyên ngày trước vẫn cùng chơi với Hiên ở vườn nhà. Một ý nghĩ tốt thoáng qua trong tâm trí Sơn - đó là đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Có thể thấy rằng, nhân vật Sơn tuy còn nhỏ tuổi, nhưng đã giàu lòng yêu thương, biết quan tâm và chia sẻ với những người bạn có hoàn cảnh khó khăn.
Bên cạnh đó, nhân vật Sơn còn được khắc họa thông qua những hành động, cử chỉ và lời nói. Cậu bé đã đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Rồi khi phải đem gửi chiếc áo cho mẹ Hiên, Sơn cũng chẳng hề cảm thấy tiếc. Bởi lẽ, trong lòng cậu bé, niềm vui khi giúp đỡ được những người bạn còn đau khổ, khó khăn hơn mình đã xóa tan đi mọi sự băn khoăn.
Có thể nói rằng, nhà văn Thạch Lam đã xây dựng thành công nhân vật Sơn bằng cách sử dụng những phương thức biểu đạt phù hợp, kết hợp nhuần nhuyễn giữa các yếu tố tự sự, miêu tả và cảm xúc. Từ đó, ông đã để lại cho kho tàng văn học Việt Nam một cậu bé Sơn với nhiều vẻ đẹp, khiến cho người đọc không khỏi cảm phục và trân trọng.
Như vậy, nhân vật Sơn trong truyện ngắn "Gió lạnh đầu mùa" của Thạch Lam đã được khắc họa bằng những chi tiết cực kì tinh tế. Qua đó, chúng ta có thể thấy được những nét đẹp trong tâm hồn của cậu bé: giàu tình cảm, ấm áp và nhân hậu, biết sẻ chia và thấu hiểu.