13/05/2025
13/05/2025
**BÀI LÀM**
**Cảm nhận về hình tượng người mẹ trong hai bài thơ *Mẹ* (Đỗ Trung Lai) và *Dáng mẹ* (Hà Ngọc Hoàng)**
Hình ảnh người mẹ Việt Nam luôn là nguồn cảm hứng bất tận của thi ca. Trong hai bài thơ *Mẹ* của Đỗ Trung Lai và *Dáng mẹ* của Hà Ngọc Hoàng, người đọc bắt gặp hai bức chân dung mẹ đầy xúc động, vừa giản dị vừa ám ảnh, khắc họa qua những chi tiết đời thường mà giàu sức gợi.
### **Người mẹ - hiện thân của sự tảo tần và hy sinh**
Cả hai bài thơ đều tái hiện người mẹ qua hình ảnh lao động vất vả, gắn liền với thiên nhiên và cuộc sống lam lũ. Ở *Mẹ*, mẹ hiện lên qua hình ảnh "lưng còng", "đầu bạc trắng", đối lập với cây cau "xanh rờn", "ngày càng cao". Sự tương phản giữa cau và mẹ ("Cau ngày càng cao / Mẹ ngày một thấp") không chỉ thể hiện quy luật khắc nghiệt của thời gian mà còn nhấn mạnh sự hy sinh thầm lặng của mẹ dành cho con. Tương tự, trong *Dáng mẹ*, mẹ được ví như "chiếc lá tre gầy", "lặn lội cuốc cày sớm trưa", chạy đua với thời tiết ("đổi nắng thành mưa") để lo cho hạt thóc, hạt lúa. Những động từ "chạy", "quạt hong", "bỏ vào nong" gợi nhịp sống gấp gáp, vất vả của người nông dân chân lấm tay bùn.
### **Nỗi đau và nỗi cô đơn của mẹ**
Bên cạnh sự tần tảo, hai bài thơ còn khắc họa nỗi đau và sự cô đơn của mẹ. Trong *Mẹ*, nỗi xót xa của người con khi thấy mẹ già yếu được diễn tả qua chi tiết đầy ám ảnh: "Một miếng cau khô / Khô gầy như mẹ". Hình ảnh "miếng cau khô" không chỉ là biểu tượng của tuổi già mà còn gợi sự cô đơn, lặng lẽ chịu đựng. Câu hỏi tu từ "Sao mẹ ta già?" chất chứa sự bất lực trước quy luật sinh tử. Ở *Dáng mẹ*, nỗi buồn của mẹ được thể hiện qua cảnh "bố đi công tác xa nhà từ khi", khiến mẹ một mình gánh vác gia đình. Dòng thơ "Nỗi buồn theo sóng cuốn đi" như tiếng thở dài đầy cam chịu, nhưng vẫn ánh lên tình yêu thương vô bờ: "Thầm lặng luôn nghĩ làm gì nuôi con".
### **Vẻ đẹp tâm hồn và sự bất tử của tình mẫu tử**
Dù cuộc sống khó khăn, cả hai bài thơ đều ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn mẹ: sự kiên cường, giàu đức hy sinh. Ở *Mẹ*, tình yêu của mẹ dành cho con được thể hiện qua những điều giản dị nhất: từ miếng cau mẹ dành dụm đến nỗi lo "ngại to" khi con lớn khôn. Trong *Dáng mẹ*, hình ảnh "trăng khuyết rồi lại tròn" tượng trưng cho sự vĩnh cửu của tình mẫu tử, dù thời gian có trôi qua, "dáng mẹ vẫn còn nguyên vẹn" trong lòng con.
**Kết luận:**
Qua hai bài thơ, Đỗ Trung Lai và Hà Ngọc Hoàng đã dựng lên chân dung người mẹ Việt Nam với đầy đủ vẻ đẹp và nỗi niềm. Mẹ không chỉ là người lao động cần cù, người chịu đựng âm thầm mà còn là biểu tượng của tình yêu bất diệt. Bằng ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh, hai tác giả đã khiến người đọc rung động trước sự cao cả của đấng sinh thành, đồng thời nhắc nhở mỗi chúng ta phải biết trân trọng và yêu thương mẹ khi còn có thể.
**Điểm nhấn nghệ thuật:**
- *Mẹ* (Đỗ Trung Lai): Sử dụng hình ảnh tương phản (cau – mẹ), câu hỏi tu từ, chi tiết giàu tính biểu tượng (miếng cau khô).
- *Dáng mẹ* (Hà Ngọc Hoàng): Hình ảnh so sánh ("mẹ như chiếc lá tre gầy"), ẩn dụ ("trăng khuyết tròn"), nhịp thơ chậm rãi phù hợp với suy tư.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
29 phút trước
Top thành viên trả lời