Câu thơ "Hòn đá nặng nề, héo mòn vì nước chảy" sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ phẩm chất. Tác giả đã sử dụng hình ảnh hòn đá để ẩn dụ cho con người, đặc biệt là những người phải chịu đựng áp lực, khó khăn trong cuộc sống. Hòn đá tượng trưng cho sự nặng nề, mệt mỏi, và bị bào mòn bởi dòng chảy thời gian. Câu thơ gợi lên cảm giác về sự kiên cường, bền bỉ của con người trước thử thách, dù phải đối mặt với nhiều khó khăn nhưng vẫn không ngừng cố gắng vươn lên. Biện pháp tu từ này giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, đồng thời thể hiện được chủ đề chính của bài thơ: ca ngợi ý chí kiên cường, bất khuất của con người.
câu 4. Trong lời khuyên "dịu dàng, non tơ" của mình, tác giả có thể muốn truyền đạt những ý nghĩa sâu sắc về cách sống và đối nhân xử thế. Lời khuyên này thường mang tính chất nhẹ nhàng, tinh tế nhưng cũng đầy sức mạnh, khuyến khích con người sống đúng với bản thân, giữ gìn sự trong sáng và tôn trọng giá trị đạo đức. Nó có thể ám chỉ đến việc duy trì lòng tốt, sự tử tế và tình cảm chân thành trong cuộc sống hàng ngày. Tác giả có thể mong muốn mỗi cá nhân trở nên nhạy bén hơn với những nhu cầu và cảm xúc của người khác, đồng thời biết cách tạo ra môi trường tích cực cho mọi người xung quanh. Tóm lại, lời khuyên "dịu dàng, non tơ" không chỉ đơn thuần là một cụm từ mà còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa, phản ánh quan niệm sống và triết lý nhân sinh của tác giả.
câu 5. Bài thơ "Còn lại" của Nguyễn Khoa Điềm mang đến cho tôi những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và con người. Tác giả đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ độc đáo, so sánh giữa "tay" - biểu tượng cho sự mạnh mẽ, kiên cường; "lửa" - sức nóng, nhiệt huyết; và "sói cát" - đại diện cho thử thách, khó khăn trong cuộc đời. Qua đó, ông muốn khẳng định rằng dù có trải qua bao nhiêu gian nan, thử thách thì con người vẫn luôn giữ được bản lĩnh, nghị lực để vươn lên.
Tác giả cũng nhấn mạnh vai trò quan trọng của tình yêu thương, sự sẻ chia trong cuộc sống. Hình ảnh "chân trời" ở cuối bài thơ gợi mở về tương lai tươi sáng, nơi mà con người sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, hướng tới hạnh phúc và bình yên. Điều này thể hiện niềm tin mãnh liệt của nhà thơ vào sức mạnh của tình người, vào khả năng chiến thắng nghịch cảnh của con người.
Tuy nhiên, điều khiến tôi trăn trở nhất chính là câu hỏi: "Liệu còn lại gì với cõi lòng?" Câu hỏi này đặt ra vấn đề về giá trị tinh thần, về những thứ quý giá nhất mà mỗi người cần gìn giữ sau khi trải qua những thăng trầm của cuộc đời. Đó có thể là lòng nhân ái, sự bao dung, hay đơn giản chỉ là niềm tin vào cuộc sống.
Cuối cùng, bài thơ "Còn lại" đã giúp tôi nhận thức rõ hơn về ý nghĩa của cuộc sống, về trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với bản thân và cộng đồng. Nó nhắc nhở chúng ta hãy sống trọn vẹn từng giây phút, trân trọng những giá trị tốt đẹp và không ngừng nỗ lực để tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn.