26/05/2025
26/05/2025
Anh Phạm Tuổi thơ là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất trong đời người, nơi lưu giữ những kỷ niệm trong sáng, hồn nhiên và đầy ắp tiếng cười. Trong dòng chảy cuộc sống bận rộn, ai cũng có lúc bồi hồi nhớ về những tháng năm đã qua ấy. Bài thơ “Biết tuổi thơ có trở lại hai lần?” là lời thủ thỉ trữ tình đầy sâu lắng của tác giả khi ngồi lại nhìn về quá khứ, hoài niệm những hình ảnh tuổi thơ thân thương và những điều chưa trọn vẹn. Qua những hình ảnh giàu sức gợi, bài thơ không chỉ gợi lên tình yêu với tuổi thơ mà còn chứa đựng những suy tư về thời gian và cuộc sống.
Câu hỏi đầu tiên “Biết tuổi thơ có trở lại hai lần?” như một lời tự hỏi đầy tiếc nuối, bật lên khát khao được quay trở lại những ngày tháng hồn nhiên, chưa có lo toan, chưa có gánh nặng cuộc đời. Tiếng trống chiều như tiếng gọi nhịp bước thời gian, gợi nhớ một miền ký ức không bao giờ phai nhạt. Tác giả ví mình như chiếc lá bàng sau bão gió, kiên trì chờ đợi, âm thầm giữ gìn hình bóng tuổi thơ trong lòng. Hình ảnh chiếc lá bàng trải qua nhiều sóng gió nhưng vẫn bám cành là biểu tượng cho sự bền bỉ, sự kiên nhẫn chờ đợi. Dù trải qua “bão gió” của cuộc sống, những biến động, tuổi thơ vẫn âm thầm hiện diện như một chỗ dựa tinh thần vững chắc.
Bài thơ khắc họa những hình ảnh giản dị, gần gũi của tuổi thơ: “từng viên ngói phủ mờ rêu”, “lũ chim sẻ ê a ngoài cửa sổ”, “những hàm số ngổn ngang trên trang vở”, “bài viết nào xộc xệch mấy câu văn”. Những hình ảnh này khiến người đọc cảm nhận được một tuổi thơ bình yên, thân thương nhưng đầy ắp tình cảm và kỷ niệm. Viên ngói phủ rêu như dấu vết thời gian in đậm trên ngôi nhà xưa, gợi nhớ không gian quen thuộc, gắn bó. Tiếng chim sẻ là âm thanh của thiên nhiên, là bản nhạc nền không thể thiếu của tuổi thơ. Còn những trang vở với hàm số, bài viết ngổn ngang hiện thân cho những bước đầu của sự trưởng thành non nớt nhưng đầy nhiệt huyết.
Quả bàng non trong bài thơ là biểu tượng cho tuổi trẻ, cho những khát vọng chưa thành hiện thực: “Tôi đợi hoài ước mơ chưa chín nổi”. Câu thơ gợi lên cảm giác chờ đợi, hy vọng nhưng cũng có chút tiếc nuối vì ước mơ chưa được trọn vẹn. Những hình ảnh như “cái đảo, hòn bi, tiếng chim” và trò chơi “trốn tìm” gợi lên những kỷ niệm vui đùa, tinh nghịch, hồn nhiên của tuổi thơ. Tiếng cười, những trò nghịch ngầm, nét chữ xinh tươi của trẻ thơ đều được khắc họa sống động, khiến người đọc như hồi tưởng lại tuổi thơ của chính mình.
Những hình ảnh chuyển mùa “hoa bàng trắng”, “mùa phượng đỏ”, “tóc thầy bụi phấn cứ trắng hơn” biểu tượng cho sự trôi đi của thời gian. Mùa hoa thay đổi, con người cũng lớn lên, già đi. Tác giả muốn nhấn mạnh sự biến đổi không ngừng của cuộc sống, của những kỷ niệm và tuổi thơ. Cảm giác bồi hồi, tiếc nuối được thể hiện qua chi tiết “tóc thầy bụi phấn cứ trắng hơn” – dấu hiệu thời gian không thể quay lại, dù có muốn cũng không thể níu giữ.
“Giữa cuộc đời bè bạn vắng nhau luôn” là lời tâm sự về nỗi cô đơn, sự thiếu vắng bạn bè khi trưởng thành. Tuổi thơ với những người bạn, những tiếng cười đã trôi qua để lại sự trống vắng trong lòng. Hình ảnh “hoa cúc vàng trước ngõ” như biểu tượng cho nỗi nhớ, cho những kỷ niệm thân thương ngày xưa mà giờ đây chỉ còn là hoài niệm.
Bài thơ “Biết tuổi thơ có trở lại hai lần?” không chỉ là lời tự sự về một quãng thời gian đã qua mà còn là sự trân trọng, gìn giữ những giá trị tinh thần của tuổi thơ. Tuổi thơ là chốn trở về, là nguồn cảm hứng, là niềm hy vọng dù cuộc đời có nhiều biến động. Qua bài thơ, ta nhận ra sự quý giá của những kỷ niệm giản dị, thân thương và mong muốn gìn giữ chúng mãi trong lòng. Đây là điểm chạm sâu sắc nhất trong lòng người đọc sau khi thưởng thức bài thơ, giúp ta trân trọng hơn từng khoảnh khắc tuổi thơ, từng phút giây hồn nhiên đã qua và đồng thời khích lệ ta sống ý nghĩa hơn trong hiện tại.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
11/06/2025
Top thành viên trả lời