16/06/2025
17/06/2025
𝓗ǔ̵̟̜̓͛̏̓̋̏̾𝓷𝓽e̸̳̙͎̿̓̉́́𝓻30̵̧̡͔͉͉͇̅̀̅͆̍̃̆͗͝6
I. Trình bày suy nghĩ về câu nói: “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”
“Không có gì quý hơn độc lập, tự do” – lời khẳng định đanh thép của Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ là tuyên ngôn của một dân tộc từng chìm trong nô lệ, mà còn là chân lý sống bất biến của nhân loại. Câu nói ấy không chỉ vang vọng trong những năm tháng kháng chiến hào hùng mà còn thức tỉnh ý thức làm chủ và trách nhiệm của mỗi con người trong thời đại hôm nay.
Độc lập, tự do là điều kiện tiên quyết để một con người, một dân tộc được sống đúng nghĩa, được làm chủ vận mệnh và được khẳng định nhân phẩm. Độc lập là khi không bị ràng buộc, áp bức, khi con người được tự quyết định cuộc sống của mình. Tự do là khi ý chí, tư tưởng, niềm tin không bị giam hãm. Tự do không phải là sống buông thả, mà là sống có lựa chọn, có trách nhiệm với lựa chọn ấy.
Lịch sử Việt Nam là minh chứng sống động cho khát vọng cháy bỏng về độc lập, tự do. Từ Hai Bà Trưng đến Lý Thường Kiệt, từ Nguyễn Trãi đến Hồ Chí Minh – biết bao thế hệ anh hùng đã lấy chính sinh mệnh mình để đánh đổi lấy quyền tự chủ cho dân tộc. Dưới ngọn cờ của chân lý “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”, dân tộc Việt Nam đã làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, đại thắng mùa xuân 1975, khẳng định bản lĩnh kiên cường trước mọi kẻ thù.
Ngày nay, độc lập, tự do không còn chỉ gắn với kháng chiến mà trở thành nền tảng đạo đức – chính trị – tinh thần để xây dựng một xã hội văn minh. Mỗi cá nhân cần hiểu rằng, tự do không phải là đặc ân được ban phát, mà là thành quả của ý thức và đấu tranh. Sống trong hòa bình nhưng không thờ ơ với hiện thực; sống trong độc lập nhưng không lãng phí tự do – đó là cách để tiếp nối lý tưởng thiêng liêng cha ông để lại.
Bởi lẽ, mất đi độc lập – tự do là mất tất cả. Nhưng có được độc lập – tự do mà không biết trân trọng, gìn giữ thì cũng sẽ đánh mất ý nghĩa đích thực của nó. Vì vậy, mỗi người trẻ hôm nay không chỉ cần biết ơn, mà còn phải sống xứng đáng với một thời đại được sống, học tập, cống hiến trong hòa bình.
II. Em hiểu thế nào là lòng vị tha? Hãy viết bài văn nghị luận về đức tính này (1000 chữ)
Trong hành trình làm người, con người không chỉ cần trí tuệ để phát triển, nghị lực để vươn lên, mà còn cần một tấm lòng biết vị tha để bao dung và tha thứ. Nếu lòng tốt là ngọn lửa sưởi ấm xã hội, thì vị tha chính là cội rễ nuôi dưỡng sự tử tế, là chất keo vô hình gắn kết trái tim người với người trong một thế giới đầy tổn thương và đứt gãy.
Vị tha là đức tính biết quên đi lỗi lầm của người khác để cảm thông và tha thứ. Người vị tha không giữ lại trong lòng những hận thù, giận dữ; họ biết nhìn vượt lên trên nỗi đau cá nhân để hướng tới sự bình yên chung. Lòng vị tha không phải là yếu đuối, mà là biểu hiện của một tâm hồn mạnh mẽ, giàu yêu thương và hiểu biết.
Trong cuộc sống, không ai tránh khỏi va chạm, hiểu lầm hay tổn thương. Nếu ai cũng sống ích kỷ, nhỏ nhen, chỉ chăm chăm trả đũa, oán hận, thì xã hội sẽ chìm trong hận thù và xung đột. Trái lại, một lời tha thứ, một cái ôm hòa giải, một ánh nhìn bao dung… có thể cứu vãn một mối quan hệ, thắp sáng niềm tin, và nuôi dưỡng hạnh phúc lâu dài.
Không ít người nhầm tưởng rằng tha thứ là để kẻ gây lỗi thoát tội. Nhưng sự thật, tha thứ là cách để người bị tổn thương buông bỏ nỗi đau. Khi ta vị tha, là ta lựa chọn chữa lành trái tim mình. Không tha thứ, tức là mãi mang gánh nặng quá khứ – gánh nặng ấy không làm kẻ khác gục ngã, mà chính ta là người kiệt sức đầu tiên.
Vị tha không đồng nghĩa với lãng quên hay dung túng. Người vị tha vẫn có thể nghiêm khắc với cái sai, nhưng không để sự giận dữ điều khiển cách hành xử của mình. Họ chọn cách sửa chữa hơn là hủy hoại, chọn lòng tốt thay vì trả thù. Vị tha vì hiểu rằng: ai cũng có thể lầm lỗi, và điều cao quý nhất không phải là không bao giờ sai, mà là biết sửa sai và được trao cơ hội làm lại.
Những tấm gương lớn trong lịch sử đều là người vị tha. Nelson Mandela sau 27 năm bị giam cầm vẫn chọn tha thứ cho những kẻ đã đẩy ông vào tù – để đất nước Nam Phi được hòa giải, không đắm chìm trong hận thù. Đức Phật dạy con người buông bỏ sân si để tâm an. Và ngay trong đời thường, một người mẹ tha thứ cho đứa con từng lầm lỡ cũng là một hình ảnh đẹp đẽ đến nao lòng.
Trong thời đại ngày nay, lòng vị tha càng trở nên quan trọng. Khi mạng xã hội tạo điều kiện cho người ta dễ dàng phán xét, chỉ trích và kết tội người khác chỉ qua vài dòng tin, thì vị tha là lời nhắc nhở hãy lắng nghe và thấu hiểu nhiều hơn là lên án. Một xã hội văn minh không phải là nơi không ai phạm lỗi, mà là nơi con người có cơ hội sửa lỗi, trưởng thành trong yêu thương và bao dung.
Vị tha cũng bắt đầu từ việc tha thứ cho chính mình. Đừng tự trừng phạt bản thân mãi vì những sai lầm đã qua. Mỗi người đều xứng đáng được tha thứ, nếu họ đủ dũng cảm để thay đổi và sống tốt hơn. Khi trái tim biết vị tha, là lúc ánh sáng trong ta đủ lớn để soi đường cho chính mình và cho người khác.
Tóm lại, vị tha không chỉ là một phẩm chất đạo đức, mà còn là biểu hiện sâu sắc của một tâm hồn đẹp. Người vị tha là người cao thượng, mạnh mẽ, và hạnh phúc – bởi họ biết cách sống nhẹ lòng giữa một thế giới nhiều biến động. Hãy học cách tha thứ, không phải vì người khác xứng đáng, mà vì chính ta xứng đáng với sự bình yên.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
2 giờ trước
2 giờ trước
2 giờ trước
Top thành viên trả lời