2 giờ trước
2 giờ trước
Trong đoạn thơ, vẻ đẹp của miền quê hiện lên một cách tinh tế qua bức tranh thiên nhiên và cuộc sống sinh hoạt của con người. Mở đầu là hình ảnh "mảnh trăng đầu tháng" và "mặt đồng bóng chiều", gợi lên sự mông lung, huyền ảo của không gian nông thôn khi chiều tà. Tiếng "ếch vùi trong cơ ấm" và "lúa mềm như vai thân yêu" không chỉ là âm thanh và hình ảnh của thiên nhiên mà còn là những rung cảm về sự sống động, ấm áp, gắn bó của con người với mảnh đất quê hương. Đặc biệt, vẻ đẹp của miền quê còn được thể hiện qua không gian mùa xuân đầy sức sống. "Mùa xuân là mùa xuân đấy" là một lời khẳng định đầy tự hào về sự tươi mới, sinh sôi. Hình ảnh "chim cỏ nổi hương đồng" và "đàn trâu bụng tròn qua ngõ" mang đến một khung cảnh thanh bình, no đủ. Con người và thiên nhiên hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản hòa ca bình dị, tràn đầy sức sống. Không chỉ có vậy, miền quê còn là nơi lưu giữ những tình cảm sâu nặng. Hình ảnh "đàn em tóc dài mười tóm" gợi lên vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của những cô gái thôn quê. Nỗi "thương người da lính hôm mai" thể hiện tình cảm thủy chung, sâu nặng và sự gắn bó của những người dân hậu phương với tiền tuyến. Cuối cùng, âm thanh "tiếng hát như con gái / Cao cao như vầng trăng trăng" đã khẳng định vẻ đẹp vĩnh cửu của miền quê. Tiếng hát ấy không chỉ là âm nhạc mà còn là hồn cốt, là tâm hồn của làng quê Việt Nam. Nó vừa trong trẻo, vừa cao vợi, như chính vẻ đẹp của mảnh trăng, của tình người nơi đây. Tóm lại, qua đoạn thơ, Nguyễn Khoa Điềm đã thành công trong việc khắc họa một miền quê đầy thi vị, nơi thiên nhiên, con người và tình cảm hòa quyện, tạo nên một vẻ đẹp giản dị, chân thực nhưng cũng rất đỗi đằm thắm, sâu sắc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
3 giờ trước
Top thành viên trả lời