Bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ trữ tình lãng mạn của giai đoạn văn học kháng chiến chống Pháp. Bài thơ đã khắc họa thành công hình ảnh người lính Tây Tiến với vẻ đẹp hào hùng, bi tráng nhưng vẫn mang đậm chất trữ tình.
Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, âm thanh, màu sắc, tạo nên bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, hoang sơ, đồng thời cũng rất thơ mộng, trữ tình. Hình ảnh người lính Tây Tiến được khắc họa bằng những nét vẽ tinh tế, đầy sức gợi, khiến người đọc cảm nhận được sự gian khổ, hy sinh nhưng cũng rất kiên cường, bất khuất của họ.
Bên cạnh đó, bài thơ còn sử dụng nhiều biện pháp tu từ độc đáo, góp phần tăng thêm sức biểu cảm cho tác phẩm. Ví dụ, phép so sánh "Đoàn binh không mọc tóc xanh/Quân xanh màu lá dữ oai hùm" đã tạo nên hình ảnh người lính Tây Tiến thật mạnh mẽ, oai hùng, đồng thời cũng ẩn chứa nỗi buồn, sự hi sinh thầm lặng. Hay phép ẩn dụ "Sông Mã gầm lên khúc độc hành" đã thể hiện sự tiếc thương, đau xót trước sự mất mát của những người lính Tây Tiến.
Ngoài ra, bài thơ còn sử dụng giọng điệu trầm buồn, tha thiết, thể hiện lòng biết ơn, kính trọng của tác giả dành cho những người lính Tây Tiến. Giọng điệu này càng làm tăng thêm giá trị nhân văn của bài thơ, khiến người đọc cảm nhận được sự thiêng liêng, cao cả của tình đồng chí, đồng đội.
Nhìn chung, bài thơ "Tây Tiến" là một tác phẩm xuất sắc, thể hiện tài năng sáng tạo và tấm lòng yêu nước của Quang Dũng. Bài thơ đã trở thành một trong những tác phẩm kinh điển của nền văn học Việt Nam, mãi mãi được ghi nhớ và trân trọng.