Bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh và "Thư gửi mẹ" của Ê-xê-nhin đều là những tác phẩm văn học mang đậm chất trữ tình, thể hiện tình cảm sâu sắc, lòng biết ơn và sự kính trọng dành cho người mẹ. Hai bài thơ có nhiều điểm tương đồng nhưng cũng có những nét riêng biệt, tạo nên sức hấp dẫn riêng cho mỗi tác phẩm.
1. Phân tích điểm tương đồng của hai bài thơ:
Cả hai bài thơ đều thể hiện tình cảm sâu sắc, lòng biết ơn và sự kính trọng dành cho người mẹ. Cả hai bài thơ đều sử dụng ngôn ngữ giản dị, chân thành để diễn tả những cảm xúc chân thật nhất. Cả hai bài thơ đều nhấn mạnh vào sự hy sinh, vất vả của người mẹ vì con cái.
2. Phân tích nét riêng của hai bài thơ:
Bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh tập trung vào hình ảnh người mẹ tần tảo, lam lũ, chịu đựng gian khổ để nuôi dưỡng con cái. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh cụ thể, sinh động để khắc họa chân dung người mẹ Việt Nam truyền thống, giản dị mà cao đẹp. Bài thơ thể hiện sự biết ơn, lòng hiếu thảo của người con đối với mẹ.
Trong khi đó, bài thơ "Thư gửi mẹ" của Ê-xê-nhin lại tập trung vào nỗi nhớ nhung, mong mỏi được gặp mẹ của người con trai xa nhà. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ lãng mạn, giàu hình ảnh để thể hiện nỗi nhớ da diết, cháy bỏng của người con trai đối với mẹ. Bài thơ thể hiện tình yêu thương, sự gắn bó sâu sắc của người con trai với mẹ.
3. Phân tích nội dung của từng bài thơ:
Bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh miêu tả hình ảnh người mẹ tần tảo, lam lũ, chịu đựng gian khổ để nuôi dưỡng con cái. Người mẹ được ví như cây cau, cây dừa, cây tre,... những loài cây quen thuộc, gần gũi với làng quê Việt Nam, biểu tượng cho sự kiên cường, bất khuất, chịu đựng gian khổ. Hình ảnh người mẹ được khắc họa qua những chi tiết cụ thể, sinh động như: "Lưng mẹ còng rồi/ Cau thì vẫn thẳng", "Cau - ngọn xanh rờn/ Mẹ - đầu bạc trắng". Qua đó, tác giả muốn khẳng định sự hi sinh thầm lặng, vĩ đại của người mẹ. Đồng thời, tác giả cũng thể hiện lòng biết ơn, sự hiếu thảo của người con đối với mẹ.
Bài thơ "Thư gửi mẹ" của Ê-xê-nhin thể hiện nỗi nhớ nhung, mong mỏi được gặp mẹ của người con trai xa nhà. Người con trai đang sống trong chiến tranh, xa mẹ, nhớ mẹ da diết. Anh ta mong ước được trở về bên mẹ, được ôm mẹ vào lòng, được nghe tiếng mẹ ru. Nỗi nhớ mẹ của anh ta được thể hiện qua những câu thơ đầy xúc động: "Con nhớ mẹ! Con nhớ mẹ!/ Nhớ vòng tay ấm áp của mẹ/ Nhớ giọng nói dịu dàng của mẹ/ Nhớ nụ cười hiền hậu của mẹ...". Bài thơ thể hiện tình yêu thương, sự gắn bó sâu sắc của người con trai với mẹ.
4. Nghệ thuật của hai bài thơ:
Cả hai bài thơ đều sử dụng ngôn ngữ giản dị, chân thành để diễn tả những cảm xúc chân thật nhất. Bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi với đời thường, tạo nên sự gần gũi, thân thuộc với độc giả. Trong khi đó, bài thơ "Thư gửi mẹ" của Ê-xê-nhin sử dụng ngôn ngữ lãng mạn, giàu hình ảnh, tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao, khiến người đọc cảm thấy xúc động, bồi hồi.
Kết luận:
Hai bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh và "Thư gửi mẹ" của Ê-xê-nhin đều là những tác phẩm văn học hay, thể hiện tình cảm sâu sắc, lòng biết ơn và sự kính trọng dành cho người mẹ. Mỗi bài thơ có những nét riêng biệt, tạo nên sức hấp dẫn riêng cho mỗi tác phẩm. Tình mẫu tử là một tình cảm thiêng liêng, cao quý, cần được trân trọng và gìn giữ. Chúng ta hãy luôn ghi nhớ công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ và báo đáp công ơn ấy bằng cách sống tốt, có ích cho xã hội.