19/10/2025
19/10/2025
19/10/2025
Bài thơ “Hai chữ nước nhà” của Trần Tuấn Khải được sáng tác vào đầu thế kỉ XX, khi đất nước ta đang chìm trong cảnh nô lệ. Tác phẩm là tiếng lòng tha thiết của một người cha nói với con, cũng là tiếng nói của một người dân yêu nước đau xót trước cảnh non sông bị giày xéo.
Mở đầu bài thơ, tác giả gợi lên nỗi đau mất nước, cảnh đời cơ cực của nhân dân. Giọng thơ buồn, thấm đẫm nỗi uất hận: “Nước mất nhà tan, sóng gió dập dồn...” Qua đó, người cha thể hiện niềm thương con xen lẫn nỗi lo cho vận mệnh dân tộc.
Không chỉ bộc lộ nỗi đau, bài thơ còn thể hiện ý chí kiên cường và lòng căm phẫn trước quân thù. Đặc biệt, ở hai câu cuối, lời dặn của người cha vang lên tha thiết:
“Con ơi con nhớ lấy lời cha,
Một tấc lòng này cha gửi nước nhà.”
Đó là lời nhắn nhủ thiêng liêng, thể hiện tình yêu nước sâu sắc và trách nhiệm truyền nối giữa các thế hệ.
Với giọng thơ chân thành, thể thơ song thất lục bát uyển chuyển, “Hai chữ nước nhà” đã khơi dậy trong lòng người đọc lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc và khát vọng tự do, độc lập cho quê hương.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
7 giờ trước
Top thành viên trả lời