Phân tích vẻ đẹp của hình tượng người lính trong bài thơ “Đồng chí” của Chính Hữu. Lưu ý: Không chép mạng

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của Haciicuti
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

19/10/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ "Đồng Chí" của Chính Hữu là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất viết về người lính trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Bằng những trải nghiệm của chính mình khi tham gia chiến đấu trong hàng ngũ Việt Bắc, tác giả đã tái hiện sống động cuộc sống và tinh thần của những người chiến sĩ cách mạng. Qua đó, tác giả còn thể hiện tình cảm gắn bó, tình đồng đội giữa những người cùng chung lí tưởng bảo vệ Tổ quốc.

Những người lính vốn là những thanh niên trẻ tuổi, đang độ tuổi xuân xanh, tràn trề nhiệt huyết. Họ đến từ những vùng quê khác nhau, những miền xa xôi của Tổ quốc. Có người là "nước mặn đồng chua", có người là "đất cày lên sỏi đá". Dù xuất phát ở đâu, họ đều mang trong mình khát vọng cống hiến cho Tổ quốc, chung một ước mơ bảo vệ non sông. Và chính tình yêu nước tha thiết đã khiến những người nông dân chân chất trở thành những người đồng chí chung chí hướng.

"Quê hương anh nước mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá"

Hình ảnh những người nông dân từ mọi miền Tổ quốc tụ họp về đây thật bình dị, mộc mạc. Họ chất phác, hiền lành, chăm chỉ nơi thôn quê. Cuộc sống của họ gắn liền với ruộng đồng, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, một nắng hai sương. Tuy vậy, ở họ luôn toát lên tinh thần lạc quan, yêu đời: "Anh với tôi đôi người xa lạ/Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau". Từ "xa lạ" đã khẳng định điều đó. Họ đến từ những vùng quê khác nhau, chưa từng gặp mặt, cũng chẳng quen biết. Thế nhưng, tất cả đã được se duyên bởi chí hướng cách mạng. Họ cầm súng để bảo vệ nền độc lập, tự do cho Tổ quốc. Việc cầm súng chiến đấu với kẻ thù hung ác đã gắn kết những người lính trở thành "tri kỉ".

"Súng bên súng, đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ"

Câu thơ đã gợi cho người đọc liên tưởng đến những đêm đông giá lạnh, những trận sốt rét rừng, những lần đói khát hành quân. Trong hoàn cảnh khó khăn ấy, những người lính vẫn lạc quan mỉm cười, cùng đắp chung một chiếc chăn, sưởi ấm cho nhau. Tất cả tạo thành cơ sở vững chắc để tình bạn bè, đồng chí ngày một thắm thiết. Không chỉ vậy, những người lính còn thấu hiểu, đồng cảm với nhau trong nhiều hoàn cảnh:

"Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
Gian nhà tranh mặc kệ gió lung lay
Giếng nước gốc đa nhớ ra người lính"

Họ thấu hiểu cho nhau, lo lắng cho nhau. Những người ở hậu phương, "bạn thân" sẽ thay những người lính nơi tiền tuyến chăm sóc ruộng nương. "Gian nhà tranh, giếng nước, gốc đa" là những thứ gần gũi, quen thuộc nơi làng quê. Khi đọc những câu thơ này, em cảm thấy nhói lên nỗi xót xa. Chắc hẳn những người con xa xứ rất nhớ quê nhà, nhớ những thứ đơn sơ, giản dị. Tác giả đã khéo léo xây dựng hình ảnh người lính song hành với hình ảnh quê hương, gợi lên mối quan hệ mật thiết giữa người lính và quê nhà.

Không chỉ dừng lại ở việc cùng trải qua gian khổ, những người đồng chí còn cùng nhau trải qua ốm đau, bệnh tật nơi rừng thiêng nước độc:

"Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh
Sốt run người vừng trán ướt mồ hôi"

Ở đoạn trước, tác giả đã liệt kê những thiếu thốn nơi núi rừng "áo anh rách vai/ quần tôi có vài mảnh vá", "chân không giày" thì trong đoạn này, nhà thơ lại đề cập đến những trận sốt rét rừng. Đó đều là những khó khăn mà người lính phải trải qua. Đọc đến đây, chúng ta càng thêm cảm phục trước ý chí, nghị lực phi thường của những người lính. Khó khăn, gian khổ là thế nhưng họ vẫn lạc quan mỉm cười, vẫn "miệng cười buốt giá". Tình đồng chí đã tiếp thêm sức mạnh cho họ, giúp họ vượt qua tất cả.

Trong bài thơ, tác giả đã khắc họa vô cùng chân thực mà cũng vô cùng sâu sắc về cuộc sống của người lính. Những hình ảnh chân thực, giàu sức gợi đã góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của hình tượng người lính. Bên cạnh đó, việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, giàu sức gợi cũng góp phần làm nên thành công của tác phẩm.

Bằng ngòi bút tài hoa và tình yêu thương dành cho những người lính, Chính Hữu đã đem đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng về tình đồng chí. Bài thơ đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng độc giả suốt bao thế hệ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar volunteer-photo-frame.svg
level icon
Plll

19/10/2025

Haciicuti Bài thơ "Đồng chí" của Chính Hữu là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất viết về người lính trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Bằng những trải nghiệm của chính mình khi tham gia chiến đấu trong hàng ngũ Việt Bắc, tác giả đã tái hiện sống động cuộc sống và tinh thần của những người chiến sĩ cách mạng. Qua đó, tác giả khắc họa một cách chân thực và cảm động vẻ đẹp của hình tượng người lính cách mạng, một vẻ đẹp tổng hòa giữa sự giản dị, kiên cường và tình đồng đội sâu sắc. Trước hết, vẻ đẹp của người lính được thể hiện qua sự gắn bó keo sơn từ chung cảnh ngộ đến chung lý tưởng. Những người lính đến từ khắp mọi miền đất nước, mang trong mình những xuất thân nghèo khó, lam lũ: "Quê hương anh nước mặn đồng chua / Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá". Chính hoàn cảnh khó khăn ấy đã tạo nên sự đồng cảm sâu sắc, là khởi nguồn cho tình đồng chí. Họ cùng chung ý chí, chung mục tiêu chiến đấu bảo vệ Tổ quốc, gác lại sau lưng những gì thân thương nhất: "Gian nhà không mặc kệ gió lung lay / Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính". Vẻ đẹp của họ toát lên từ sự hi sinh thầm lặng, từ những con người nông dân mộc mạc đã vì nghĩa lớn mà quên đi lợi ích riêng tư. Tiếp đó, hình tượng người lính hiện lên với vẻ đẹp của sự kiên cường, dũng cảm và chịu đựng mọi gian khổ. Cuộc sống nơi chiến trường khắc nghiệt được Chính Hữu tái hiện một cách chân thực, không tô vẽ: "Áo anh rách vai / Quần tôi có vài mảnh vá / Miệng cười buốt giá / Chân không giày / Thương nhau tay nắm lấy bàn tay". Họ phải đối mặt với cái rét cắt da cắt thịt, bệnh tật hiểm nghèo: "Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi". Dù thiếu thốn trăm bề, dù phải chịu đựng bệnh tật, đói rét, nhưng họ vẫn không nao núng. Vẻ đẹp của họ nằm ở tinh thần thép, ở sự vượt lên trên những khó khăn vật chất để giữ vững ý chí chiến đấu, giữ vững nụ cười lạc quan. Đặc biệt, cử chỉ "Thương nhau tay nắm lấy bàn tay" là biểu tượng đẹp đẽ của sự sẻ chia, truyền hơi ấm và sức mạnh cho nhau giữa những thiếu thốn. Đặc biệt, vẻ đẹp của người lính còn bộc lộ rõ nét qua tình đồng đội thắm thiết, bền chặt như ruột thịt. Từ những cái "chung" về cảnh ngộ, lý tưởng, đến những cái "chung" trong cuộc sống sinh hoạt và chiến đấu: "Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ / Đồng chí!". Họ không chỉ chia sẻ gian khó mà còn chia sẻ cả những điều riêng tư, thầm kín nhất, trở thành tri kỷ của nhau. Mối quan hệ ấy vượt lên trên tình bạn bè thông thường, trở thành một thứ tình cảm thiêng liêng, cao cả, là động lực để họ cùng nhau vượt qua thử thách. Từ "Đồng chí!" vang lên ở cuối đoạn giữa như một tiếng gọi thiêng liêng, khẳng định giá trị vĩnh cửu của tình cảm ấy. Cuối cùng, vẻ đẹp của người lính được nâng lên tầm khái quát và mang màu sắc lãng mạn qua hình ảnh biểu tượng "Đầu súng trăng treo". Trong tư thế "Chờ giặc tới" đầy cảnh giác và sẵn sàng chiến đấu, hình ảnh "đầu súng" (hiện thực khốc liệt, chiến tranh) lại hòa quyện với "trăng treo" (vẻ đẹp lãng mạn, yên bình, biểu tượng cho hòa bình, khát vọng). Hình ảnh này không chỉ thể hiện sự gắn bó giữa người lính với thiên nhiên, mà còn khẳng định vẻ đẹp tâm hồn của họ: vừa dũng cảm, kiên cường trong chiến đấu, lại vừa rất đỗi thi sĩ, lạc quan và yêu đời. Họ là những con người mang theo lí tưởng cao đẹp, luôn hướng về một tương lai hòa bình, độc lập. Tóm lại, Chính Hữu đã khắc họa thành công hình tượng người lính cách mạng trong bài thơ "Đồng chí" bằng những nét vẽ chân thực, giản dị nhưng cũng đầy chất thơ. Vẻ đẹp ấy không chỉ nằm ở tinh thần yêu nước, lòng dũng cảm, sự chịu đựng gian khổ mà còn ở tình đồng chí thiêng liêng, cao cả và vẻ đẹp tâm hồn lãng mạn, lạc quan. Những người lính ấy, dù không tên tuổi, nhưng đã trở thành biểu tượng cho thế hệ thanh niên Việt Nam anh hùng trong cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc. ---
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved