Viết bài văn nghị luận về tác phẩm Thơ Gió Lạnh Chiều Đông của nhà thơ Huy Cận qua đoạn trích sau: Gió lạnh chiều đông nhớ tuổi thơ Bầy chim chèo bẻo nấp bên bờ Mênh mông nước bạc đồng sau gặt Một nỗi...

Trả lời câu hỏi của Anhh Thơ Lthi
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

9 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ "Gió lạnh chiều đông" của Huy Cận là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ trữ tình, lãng mạn của ông. Bài thơ được sáng tác vào năm 1940, khi Huy Cận còn rất trẻ, đang theo học tại trường Cao đẳng Nông Lâm. Bài thơ mang đậm dấu ấn của phong cách thơ Huy Cận, với những hình ảnh đẹp, giàu chất thơ, ngôn ngữ giản dị mà tinh tế, thể hiện tình yêu quê hương đất nước tha thiết của tác giả.

Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là tình yêu quê hương đất nước, những kỉ niệm thời thơ ấu. Tác giả đã khắc họa một bức tranh mùa đông lạnh lẽo, u ám, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp thanh bình, yên ả của làng quê. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu quê hương đất nước, về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.

Mở đầu bài thơ, tác giả đã vẽ nên một khung cảnh thiên nhiên mùa đông lạnh lẽo, u ám:

"Gió lạnh chiều đông nhớ tuổi thơ
Bầy chim chèo bẻo nấp bên bờ mênh mông nước bạc
Đồng sau gặt một nỗi buồn xa như sóng xô."

Hình ảnh "gió lạnh chiều đông" là hình ảnh quen thuộc của mùa đông miền Bắc. Gió lạnh thổi về, khiến cho không khí trở nên u ám, lạnh lẽo. Bầy chim chèo bẻo nấp bên bờ sông, như muốn tránh cái rét buốt của mùa đông. Đồng sau gặt, chỉ còn trơ trọi những gốc rạ, gợi lên một nỗi buồn man mác, xa xăm.

Tiếp theo, tác giả đã miêu tả cảnh vật trong buổi chiều đông:

"Chim ở đâu về
Sà chớp mắt
Chim vương nhựa chết
Hết bay rồi."

Hình ảnh "chim ở đâu về" gợi lên sự vắng lặng, cô đơn của mùa đông. Chim sà xuống chớp mắt, như muốn tìm kiếm một nơi ấm áp để trú ngụ. Nhưng cuối cùng, chúng đều bị "vương nhựa chết", không thể bay được nữa. Hình ảnh này gợi lên nỗi buồn man mác, tiếc nuối của tác giả trước sự tàn phai của mùa xuân, sự phôi pha của thời gian.

Cuối cùng, tác giả đã khép lại bài thơ bằng những dòng thơ đầy xúc động:

"Tuổi nhỏ hắt hiu
Giữa cánh đồng nửa tràn sương núi
Nửa hơi sông
Có gì ẩm ướt
Trong hồi tưởng
Như áo ngày mưa bặn bếp hong."

Hình ảnh "tuổi nhỏ hắt hiu" gợi lên nỗi buồn man mác, hoài niệm về tuổi thơ đã qua. Tuổi thơ ấy gắn liền với những cánh đồng, những dòng sông, những mái nhà tranh. Tất cả đều gợi lên một nỗi nhớ da diết, khó quên.

Về nghệ thuật, bài thơ "Gió lạnh chiều đông" được viết theo thể thơ tự do, ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi. Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ,... để làm nổi bật vẻ đẹp của cảnh vật và tâm trạng của nhân vật. Đặc biệt, cách gieo vần và sử dụng từ láy đã góp phần tạo nên âm điệu nhẹ nhàng, sâu lắng cho bài thơ.

Nhìn chung, bài thơ "Gió lạnh chiều đông" là một tác phẩm hay, giàu ý nghĩa. Bài thơ đã thể hiện tình yêu quê hương đất nước, những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ của tác giả. Bài thơ đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến về quê hương, về tuổi thơ.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
_𝐀𝐞𝐫𝐢𝐧♡

vài giây trước

Anhh Thơ Lthi


Đoạn trích thơ “Gió Lạnh Chiều Đông” là một phần thi phẩm mang đậm dấu ấn phong cách Huy Cận, kết hợp giữa cảm hứng vũ trụ, thiên nhiên rộng lớn và nỗi buồn thế sự dồn nén của cái tôi cô đơn trước hiện thực. Qua đoạn trích, nhà thơ đã phác họa thành công không chỉ một bức tranh thiên nhiên ảm đạm mà còn là tâm trạng “nhớ tuổi thơ” đầy rùng mình, hắt hiu trước sự khắc nghiệt của đời sống.

Nét đặc sắc đầu tiên thể hiện rõ trong đoạn trích là việc Huy Cận đã sử dụng không gian và thời gian để lượng hóa nỗi buồn. Thời gian được xác định là “Gió lạnh chiều đông” – một khoảnh khắc giao thoa của ngày và đêm, của cái lạnh và sự tàn tạ, gợi lên cảm giác cô đơn và hiu hắt. Không gian lại là “mênh mông nước Bạc Đồng Xanh”, một không gian mở rộng, lạnh lẽo, vô tận, khiến con người trở nên nhỏ bé và lạc lõng. Sự mênh mông của thiên nhiên làm tăng thêm sự “giặt một nỗi buồn xa như sóng xô” trong lòng nhân vật trữ tình. Cảm giác buồn không chỉ tồn tại mà còn chuyển động, lan tỏa như những đợt sóng vô hình, cho thấy một tâm trạng sầu khổ dai dẳng, lan tràn khắp không gian.

Hình ảnh “bầy chim chèo bẻo lấp bên bờ” là một hình ảnh đầy ám ảnh và biểu tượng. Bầy chim, lẽ ra phải là biểu tượng của sự sống động, lại mang động thái “lấp”, gợi sự vội vã, ẩn mình, né tránh cái lạnh và sự hiểm nguy. Sự chú ý của nhà thơ sau đó chuyển sang một hình ảnh mang tính triết lý, thể hiện sự rùng mình trước thời gian: “chim ở đâu về già trước mắt”. Câu thơ này không chỉ nói về sự tàn úa của vạn vật mà còn trực tiếp nói đến nỗi lo sợ, sự bất lực của con người trước quy luật nghiệt ngã của thời gian và sinh tử. Cái nhìn bi quan ấy càng được cụ thể hóa qua hình ảnh “ngựa chết hết bay rồi” – một sự kiện đột ngột, đau thương, gây cảm giác lạnh lẽo và mất mát tột cùng.

Nỗi buồn sau đó được đẩy lên cao trào và gắn kết chặt chẽ với cảm giác thể xác: “bắt chim nghe lạnh hai đầu cánh / tưởng Mặt Trời se rộng đến nơi”. Cảm giác lạnh không chỉ là lạnh của gió mà là lạnh từ trong tâm hồn, lạnh đến mức làm tê liệt cả hy vọng vào nguồn sáng. Đỉnh điểm của sự hắt hiu là khi nhà thơ hồi tưởng về “Tuổi nhỏ hắt hiu giữa cánh đồng”. Sự “hắt hiu” của tuổi nhỏ giữa cánh đồng mênh mông, dưới núi lửa “nửa Chàng Sơn”“hơi sông” gợi lên một tuổi thơ thiếu thốn, không được che chở. Mọi thứ đều ẩm ướt, dính chặt vào thân thể “như áo ngày mưa”, biểu tượng cho sự nghèo khó và sự thấm thía nỗi buồn từ những năm tháng thơ bé.

Về mặt nghệ thuật, đoạn trích mang đậm chất thơ của Huy Cận giai đoạn trước 1945:

  1. Ngôn ngữ giàu chất tạo hình và biểu cảm: Các từ ngữ như “lấp”, “giặt”, “hắt hiu”, “se rộng” đã cụ thể hóa cảm giác tâm lí thành hình ảnh vật chất.
  2. Sử dụng thành công phép tương phản và ẩn dụ: Tương phản giữa sự mênh mông, dữ dội của thiên nhiên và sự nhỏ bé, yếu ớt của chim chóc, tuổi thơ. Ẩn dụ về “lạnh hai đầu cánh” thay cho sự rã rời, tuyệt vọng.
  3. Giọng điệu trầm buồn, triết lí: Giọng thơ không chỉ là than vãn mà còn là sự chiêm nghiệm về thân phận, thời gian và sự sống.

Tóm lại, đoạn trích “Gió Lạnh Chiều Đông” là một bản giao hưởng buồn về thân phận và thời gian. Qua đó, Huy Cận không chỉ bày tỏ nỗi buồn “sầu vạn kỉ” của riêng mình mà còn chạm đến nỗi rùng mình chung của con người trước sự lạnh giá, khắc nghiệt của cuộc đời và sự trôi chảy không ngừng của thời gian.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved