câu 1. Thể thơ được sử dụng trong đoạn trích "Cuối trời mây trắng bay" là thơ tự do. Đoạn trích không tuân thủ quy tắc về số lượng từ trong mỗi câu hay nhịp điệu cố định, tạo nên sự linh hoạt và phóng khoáng cho ngôn ngữ. Cách sắp xếp câu chữ tự nhiên, không gò bó, phù hợp với nội dung trữ tình, lãng mạn của bài thơ.
câu 2. - Những từ ngữ chỉ thời gian trong khổ thơ trên là:
+ Mùa thu
+ Lá vàng
+ Gió bão
+ Biển cả
+ Tháng năm
+ Mùa thu
+ Hoa cúc
+ Sương
+ Heo may
câu 3. Trong khổ thơ "Tình ta như hàng cây / Đã qua mùa gió bão / Tình ta như dòng sông / Mùa thu đi cùng lá", tác giả Xuân Quỳnh sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ nối tiếp với cụm từ "tình ta" lặp lại hai lần liên tiếp. Việc lặp lại này tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt:
* Nhấn mạnh: Điệp ngữ "tình ta" nhấn mạnh sự bền chặt, trường tồn của tình yêu giữa hai người. Dù trải qua bao thăng trầm, biến đổi, tình yêu ấy vẫn luôn hiện diện, bất chấp thời gian và hoàn cảnh.
* Tạo nhịp điệu: Cách lặp lại đều đặn tạo nên nhịp điệu chậm rãi, du dương cho câu thơ, gợi cảm giác êm đềm, nhẹ nhàng, đồng thời thể hiện sự sâu lắng, da diết của tâm trạng nhân vật trữ tình.
* Gợi hình ảnh: Hình ảnh "hàng cây" và "dòng sông" được sử dụng để ẩn dụ cho tình yêu. Hàng cây vững chắc, dòng sông hiền hòa, bất biến trước sóng gió, tượng trưng cho tình yêu bền bỉ, vượt qua mọi thử thách.
* Thể hiện chủ đề: Khổ thơ khẳng định sức mạnh phi thường của tình yêu, nó có khả năng vượt qua mọi khó khăn, thử thách, trở thành nguồn động lực, niềm tin cho con người.
Điệp ngữ "tình ta" không chỉ đơn thuần là việc lặp lại từ ngữ mà còn góp phần tạo nên giá trị biểu đạt cao cho bài thơ, khiến cho những vần thơ thêm phần sâu sắc, lay động lòng người đọc.
câu 4. Trong câu thơ "Thời gian như là gió", tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh ngang bằng với từ so sánh "như". Hình ảnh "gió" được ví von với "thời gian" nhằm thể hiện sự vô hình, khó nắm bắt, luôn chuyển động không ngừng nghỉ của thời gian. Gió là một hiện tượng tự nhiên, nó luôn di chuyển, thay đổi hướng đi, tốc độ, tạo nên những biến đổi liên tục cho môi trường xung quanh. Thời gian cũng vậy, nó trôi chảy một cách vô hình, không ngừng nghỉ, khiến mọi thứ đều thay đổi, biến đổi theo thời gian. Việc so sánh thời gian với gió nhấn mạnh tính chất vô thường, bất biến của thời gian, đồng thời gợi lên cảm giác tiếc nuối, bâng khuâng trước sự chảy trôi của thời gian.
câu 5. Qua đoạn trích "Thời gian như là gió", tác giả Xuân Quỳnh đã thể hiện một cách tinh tế và sâu sắc quan niệm của mình về tình yêu. Tác giả cho rằng, thời gian luôn chảy trôi không ngừng nghỉ, giống như cơn gió vô hình, không thể nắm bắt được. Trong khi đó, tình yêu lại là một thứ gì đó rất bền vững, trường tồn với thời gian. Dù thời gian có thay đổi, nhưng tình yêu vẫn luôn tồn tại, vẫn luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống con người.
Tác giả sử dụng biện pháp so sánh để đối chiếu thời gian với gió, nhằm nhấn mạnh sự vô thường, chóng vánh của thời gian. Thời gian như cơn gió, đến rồi đi, không thể níu giữ được. Ngược lại, tình yêu lại là một thứ gì đó rất bền vững, trường tồn với thời gian. Tình yêu là một thứ gì đó rất đẹp đẽ, lãng mạn, nhưng cũng đầy thử thách. Nó đòi hỏi chúng ta phải biết trân trọng, vun đắp, gìn giữ.
Trong đoạn trích, tác giả cũng nhắc đến "lối đi quen" và "gió theo dòng nước". Lối đi quen là những thói quen, những điều quen thuộc trong cuộc sống. Gió theo dòng nước là những biến đổi, những thay đổi trong cuộc sống. Qua đó, tác giả muốn khẳng định rằng, dù thời gian có thay đổi, nhưng tình yêu vẫn luôn tồn tại, vẫn luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống con người.
Tình yêu là một thứ gì đó rất thiêng liêng, cao quý. Nó là nguồn động lực, là niềm tin, là sức mạnh giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Vì vậy, mỗi người hãy biết trân trọng, vun đắp, gìn giữ tình yêu của mình.
câu 6. Trong bài thơ "Thơ tình cuối mùa thu", tác giả Xuân Quỳnh đã sử dụng hình ảnh thiên nhiên để thể hiện sự chuyển biến trong tình cảm của nhân vật trữ tình. Hình ảnh "cuối trời mây trắng bay" gợi lên không gian rộng lớn, thoáng đãng nhưng cũng ẩn chứa nỗi buồn man mác. Hình ảnh này được lặp lại nhiều lần trong bài thơ, tạo nên một mạch cảm xúc xuyên suốt, từ những kỷ niệm đẹp đẽ đến những tiếc nuối khi mùa thu sắp qua đi.
Hình ảnh "lá vàng thưa thớt quá" cho thấy sự tàn phai của mùa thu, đồng thời cũng phản ánh tâm trạng của nhân vật trữ tình. Lá vàng rơi rụng, tượng trưng cho sự chia ly, tan vỡ. Nhân vật trữ tình dường như đang cố gắng níu giữ những gì còn sót lại của mùa thu, nhưng cũng nhận thức rõ ràng rằng mọi thứ đều sẽ thay đổi theo thời gian.
Hình ảnh "gió heo may" là biểu tượng của mùa thu, nhưng cũng ẩn chứa nỗi buồn man mác. Gió heo may mang theo hơi lạnh, khiến con người cảm thấy cô đơn, trống trải. Nhân vật trữ tình dường như đang tìm kiếm sự ấm áp, nhưng lại bị lạc lõng giữa dòng đời tấp nập.
Cuối cùng, hình ảnh "mùa đi cùng tháng năm" khẳng định sự chảy trôi vô hạn của thời gian. Mùa thu rồi sẽ qua đi, nhưng tình yêu thì vẫn luôn tồn tại. Tình yêu của nhân vật trữ tình vượt qua mọi giới hạn của thời gian và không gian, trở thành một điều bất diệt.
Tóm lại, qua việc sử dụng hình ảnh thiên nhiên, tác giả Xuân Quỳnh đã khéo léo thể hiện sự chuyển biến trong tình cảm của nhân vật trữ tình. Từ những kỷ niệm đẹp đẽ, nhân vật trữ tình dần nhận thức được sự tàn phai của thời gian và tình yêu, nhưng cũng tin tưởng vào sức mạnh của tình yêu, nó sẽ vượt qua mọi thử thách để trường tồn mãi mãi.
câu 7. Bài thơ "Thơ tình cuối mùa thu" của nhà thơ Xuân Quỳnh đã để lại trong lòng độc giả nhiều ấn tượng sâu sắc. Đặc biệt, tôi rất thích hình ảnh "Chỉ còn anh và em/ Cùng tình yêu ở lại" trong bài thơ. Hai câu thơ ngắn gọn nhưng chứa đựng biết bao nhiêu tâm tư, tình cảm của nhân vật trữ tình.
Hình ảnh "Chỉ còn anh và em" gợi lên sự cô đơn nhưng cũng đầy ấm áp. Chỉ còn hai người bên nhau, cùng chia sẻ những vui buồn, khó khăn trong cuộc sống. Họ là những người duy nhất hiểu rõ về nhau, đồng hành cùng nhau trên con đường đời đầy chông gai. Câu thơ "Cùng tình yêu ở lại" khẳng định rằng tình yêu sẽ luôn tồn tại, dù cho thời gian có trôi đi, hoàn cảnh có thay đổi. Tình yêu ấy là một thứ vĩnh cửu, không gì có thể phá vỡ được. Nó giống như ngọn lửa ấm áp sưởi ấm trái tim mỗi người trong những lúc lạnh lẽo, cô đơn.
Hình ảnh "Chỉ còn anh và em" thể hiện sự bình yên, an toàn khi có người yêu thương bên cạnh. Đó là nơi mà họ có thể dựa dẫm, nương tựa vào nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Đồng thời, nó cũng thể hiện khát vọng về một tình yêu trọn vẹn, bền vững, không gì có thể chia cắt được.
Hai câu thơ "Chỉ còn anh và em/ Cùng tình yêu ở lại" đã tạo nên một kết thúc đẹp đẽ, lãng mạn cho bài thơ. Nó khẳng định giá trị của tình yêu trong cuộc sống, khiến cho người đọc thêm tin tưởng vào sức mạnh của tình yêu.