23/04/2025
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
23/04/2025
25/04/2025
Thơ ca là tiếng nói của trái tim, là nơi những cung bậc cảm xúc sâu sắc nhất được khơi dậy và lan tỏa. Trong bài thơ “Nhịp cầu trẻ con”, nhà thơ không chỉ tái hiện hình ảnh cây cầu gỗ gắn liền với tuổi thơ mà còn thể hiện một mạch cảm xúc dạt dào, chân thực, đầy yêu thương của nhân vật trữ tình. Mạch cảm xúc ấy không đứng yên, mà vận động nhẹ nhàng, sâu lắng từ hiện tại đến quá khứ, từ những rung động nhỏ nhoi đến suy tư thấm thía về cuộc đời.
Ngay từ những câu thơ đầu, nhân vật trữ tình thể hiện sự ngỡ ngàng và xúc động trước hình ảnh cây cầu gỗ cũ: “Không biết tự bao giờ / cây cầu gỗ bắc qua con mương nhỏ / đã trở thành nhịp cầu trẻ con.” Hình ảnh chiếc cầu đơn sơ gợi nhắc ký ức tuổi thơ, nơi bắt đầu những kỷ niệm trong trẻo, bình dị nhất. Cảm xúc trong thơ là sự rung động của trái tim khi bất chợt bắt gặp một hình ảnh thân quen đã đi vào ký ức, làm dậy lên cả một vùng trời tuổi thơ tưởng đã ngủ yên. Nhân vật trữ tình không chỉ nhớ, mà còn nâng niu, trân trọng những ký ức ấy bằng tất cả sự dịu dàng của tâm hồn.
Càng đi sâu vào dòng hồi tưởng, cảm xúc càng trở nên da diết. Những hình ảnh trẻ con đi qua cầu, tiếng dép nhựa loẹt quẹt, những bước chân bé bỏng như một bản hòa tấu tinh nghịch của tuổi thơ khiến mạch thơ trở nên sống động và gần gũi. Từ niềm vui hồn nhiên, mạch cảm xúc chuyển sang suy tư khi nhân vật trữ tình nhìn thấy dấu vết của thời gian: “những vết mòn / như những đường tròn đồng tâm / lan ra từ nhịp cầu nhỏ ấy.” Những vết mòn ấy không chỉ là vết chân trẻ con, mà còn là dấu ấn của thời gian, của ký ức in sâu vào tâm hồn.
Ở phần cuối bài thơ, cảm xúc lắng lại trong sự chiêm nghiệm. Cây cầu nhỏ đã trở thành biểu tượng của ký ức, của sự gắn kết giữa con người và những giá trị giản dị mà thiêng liêng. Nhân vật trữ tình không chỉ thấy cây cầu, mà còn thấy một phần tuổi thơ mình ở đó, thấy cả tình làng nghĩa xóm, tình cảm gia đình, tình người mộc mạc. Chính sự vận động cảm xúc ấy – từ xúc động đến hoài niệm, rồi chiêm nghiệm – đã tạo nên chiều sâu của bài thơ.
Bài thơ “Nhịp cầu trẻ con” vì thế không chỉ đơn thuần là lời ngợi ca một kỷ niệm đẹp, mà còn là bản nhạc cảm xúc nhẹ nhàng về những điều bình dị mà ta đôi khi vô tình quên lãng. Nhân vật trữ tình đã dẫn người đọc trở về với chính tuổi thơ mình, để một lần nữa cảm nhận được giá trị của những điều nhỏ bé mà đầy ý nghĩa trong cuộc đời.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
19 phút trước
Top thành viên trả lời