Trang chủ > Gia đình bạn bè

Giải bài tập Môn Gia đình bạn bè Lớp 2

Chuyên trang hỏi đáp & giải bài tập online Môn Gia đình bạn bè Lớp 2 miễn phí nhanh chóng và chính xác bởi các thầy cô và các bạn học sinh ưu tú
Banner app
máy tính casio
Câu hỏi trending
avatar
level icon
diệu thảo

05/05/2024

PHẦN II. Câu trắc nghiệm đúng sai. Thí sinh trả lời từ câu 1 đến câu 4. Trong mỗi ý a), b), c), d) ở mỗi câu, thí sinh chọn đúng hoặc sai. Câu 1. Một hộp đựng 9 tấm thẻ cùng loại được đánh số từ 1 đến 9. Rút ngẫu nhiên đồng thời hai tấm thẻ từ hộp. Xét các biến cố sau: : “Cả hai tấm thẻ đều ghi số chẵn”. : “Chỉ có một tấm thẻ ghi số chẵn”. : “Tích hai số ghi trên hai tấm thẻ là một số chẵn”. : “Tổng hai số ghi trên hai tấm thẻ là một số chẵn”. Xác định tính đúng sai của các mệnh đề sau: a) .​ b) . c) Biến cố và độc lập.​ d) . Câu 2. Cho phương trình . Xét tính đúng sai của các mệnh đề sau: a) Với , bất phương trình đã cho có tập nghiệm là . b) Cho . Khi đó là một nghiệm của bất phương trình. c) Với , bất phương trình đã cho có tập nghiệm là . d) Với , bất phương trình đã cho có 6 nghiệm nguyên thuộc đoạn . Câu 3. Cho hình chóp có đáy là hình vuông tâm cạnh , Tam giác và vuông tại A và . Gọi M là trung điểm của SB. Xác định tính đúng sai các mệnh đề sau: a) Khoảng cách từ đến mặt phẳng bằng . b) Góc giữa mặt phẳng và bằng . c) Cạnh SA vuông góc với mặt phẳng . d) Thể tích khối chóp bằng . Câu 4. Cho hàm số. Có đồ thị ( C ) a) b) . c). Tiếp tuyến với ( C ) tại điểm có hoành độ có phương trình . d) Nếu thì qua điểm sẽ kẻ được hai tiếp tuyến tới .
12 trả lời
Trả lời
I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm) ​Đọc văn bản sau:​ Thứ Ba, ngày 11 tháng 4, 1944 Mình không biết nên bắt đầu từ đâu - nhiều điều đã xảy ra từ Ngày thứ Năm - khi mình viết cho bạn đây - mọi việc vẫn bình thường. Thứ Năm và Thứ Bảy cũng vậy. Vào tối Chủ Nhật lúc 9 giờ 30, Peter gõ cửa phòng chúng tôi. Anh chờ Bố mình lên tầng trên và giúp anh giải thích vài từ tiếng Anh. Nhưng mình không tin anh. Thật là kỳ lạ - mình nói với chị Margot, em nghĩ nhà có trộm . Mình đã đoán đúng. Chúng đang chui vào hầm chứa. Bố, ông Van Daan và Peter đang chạy nhanh xuống dưới. Chị Margot, Mẹ, bà Van Daan và mình ở lại chờ. Bốn người phụ nữ sợ hãi cần bàn ra tán vào với nhau, quả là như vậy! Sau đó chúng tôi nghe có tiếng động lớn, nhưng không ai trở lại cho đến lúc 10 giờ. Bố trông tái xanh khi người trở về với chúng tôi "Tắt đèn đi, và lên tầng trên mau! Cảnh sát sẽ đến đây ngay đấy!" . Những người đàn ông lại trở xuống dưới và chúng tôi vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra . Nhưng mười phút sau họ trở lại. Họ bảo bọn trộm phá cửa hầm chứa và ông Van Daan đã la lên "Cảnh sát". Họ cố đóng lại cửa nhưng bọn trộm lại đá sập. Sau đó có một người đàn ông và một người đàn bà trên đường chiếu đèn từ trên đường (sau này chúng tôi mới biết đó là ông Van Hoeven, người mang đến cho chúng tôi khoai tây, và vợ ông ta). Chúng tôi chờ đợi, chờ đợi trong bóng tối cho đến sau 11 giờ . Sau đó có nhiều tiếng ồn ào hơn bên dưới, đoạn có ai đó cố đẩy cửa tủ sách. Chúng tôi sợ đến khiếp. Tôi tưởng cảnh sát đến bắt chúng tôi. Nhưng sau đó người đó bỏ đi, ngôi nhà trở lại yên tĩnh. Chúng tôi phải giữ im lặng suốt đêm và dùng một cái thùng lớn để đi vệ sinh. Cố gắng ngủ trên sàn nhà . - Chúng ta phải giấu cái máy thu thanh! Bà Van Daan nói . - Nếu bọn chúng tìm được chúng ta, đâu có vấn đề gì chúng tìm được máy thu thanh hay không. Ông Van Daan đáp . - Chúng sẽ tìm được quyển nhật ký của Anne, Bố nói . - Chúng ta phải đốt nó đi thôi! Ai đó gợi ý . Ôi! Quyển nhật ký của mình! Nếu nó không còn, mình vẫn không còn! Nhưng rất may không ai làm việc đó. Lúc 7 giờ, chúng tôi gọi ông Kleiman, sau cùng Jan và Miep đến. Họ lại phải đến cảnh sát để trình báo về việc bọn trộm, và chúng tôi phải mất nửa tiếng để chùi nhà và sắp xếp mọi vật lại cho ngay ngắn. Cả một sự lộn xộn kinh khủng ! Đêm qua chúng tôi ở trong tình cảnh nguy hiểm thực sự. Thử nghĩ xem, cảnh sát đã đến sát bên cửa tủ sách và không tìm thấy chúng tôi. "Chúa đã cứu chúng con, cầu Chúa hãy cứu chúng con trong tương lai! Lời cầu nguyện của chúng tôi giờ đây là như thế . Kể từ đây, chúng tôi cũng phải cẩn thận hơn. Dussel sẽ đến làm việc của ông trong phòng tắm, và Peter phải đi tuần cả ngày giữa 8 giờ 30 và chính giờ 30 mỗi tối. Có ai đó nhận thấy cửa sổ Peter bị mở, do vậy anh phải đóng luôn. Điều đó nhắc nhở chúng tôi là những người Do Thái, và chúng tôi phải sống như những người tù nhân. Chúng tôi phải quên đi mọi cảm xúc cá nhân, phải can đảm và cương nghị. Một ngày nào đó chiến tranh sẽ qua đi. Lúc đó chúng tôi lại trở thành người và không chỉ người Do Thái. Ai đã làm cho chúng tôi chịu đau khổ như thế? Ai đã chia rẽ chúng tôi khỏi tất cả những người khác? Chúa đã làm chịu như thế, nhưng Chúa cũng sẽ nâng chúng tôi dậy. Có thể về sau này, nếu có người Do Thái nào sống sót, sự đau khổ của chúng tôi sẽ khuyên bảo cho con người điều gì đó. Có thể họ sẽ học được đôi điều về cái thiện, và vì sao chúng tôi phải chịu đau khổ. Chúng tôi không bao giờ có thể là người Hà Lan, hoặc người Anh - chúng tôi luôn là người Do Thái. Hãy can đảm! Đó là lối thoát. Chúa luôn chăm lo cho chúng ta. Qua dòng lịch sử, người Do Thái đã phải chịu đau khổ, nhưng họ mãi là người Do Thái, và sự đau khổ làm cho chúng tôi cương nghị hơn lên . Mình nghĩ mình sẽ chết đêm nay. Mình chờ đợi cái chết như một người lính. Nhưng giờ mình vẫn còn sống, mình muốn ở lại Hà Lan sau chiến tranh. Mình yêu Hà Lan. Mình yêu đất nước này, yêu tiếng nói dân tộc này. Mình muốn được làm việc tại đây. Nếu Chúa để cho mình sống, mình sẽ làm nhiều việc hơn việc Mẹ đã làm. Mình muốn tiếng nói của mình sẽ được mọi người nghe thấy. Mình sẽ đi vào thế giới và làm việc cho nhân loại. (Trích Nhật kí Anne Frank, Anne Frank, ) Thực hiện các yêu cầu: Câu 1. Chỉ ra các yếu tố phi hư cấu trong đoạn trích. Câu 2. Sự kiện chính mà nhân vật Anne Frank nhắc đến trong đoạn nhật kí trên là gì? Câu 3. Nêu tác dụng của yếu tố biểu cảm được sử dụng trong đoạn văn sau: Ai đã làm cho chúng tôi chịu đau khổ như thế? Ai đã chia rẽ chúng tôi khỏi tất cả những người khác? Chúa đã làm chịu như thế, nhưng Chúa cũng sẽ nâng chúng tôi dậy. Có thể về sau này, nếu có người Do Thái nào sống sót, sự đau khổ của chúng tôi sẽ khuyên bảo cho con người điều gì đó. Có thể họ sẽ học được đôi điều về cái thiện, và vì sao chúng tôi phải chịu đau khổ. Chúng tôi không bao giờ có thể là người Hà Lan, hoặc người Anh - chúng tôi luôn là người Do Thái. Câu 4. Qua những suy nghĩ của người viết được thể hiện trong văn bản, anh/chị có nhận xét gì về chủ thể trần thuật? Câu 5. Từ nội dung đoạn trích, anh/chị hãy rút ra suy nghĩ của bản thân về giá trị của cuộc sống hòa bình.
2 trả lời
Trả lời
4 trả lời
Trả lời
Tóm tắt truyện ngắn Bố tôi Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi. Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần, ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rổi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi. Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi : Con mình vừa gửi thư về.. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen : Con mình viết chữ đẹp quá ! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc rằng không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm ?. Ông nói: Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả.. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời. (Theo Nguyễn Ngọc Thuần)
6 trả lời
Trả lời
avatar
level icon
puniuoilaiu

01/11/2024

KĨ NGHỆ LẨY TÂY Chương III. Mày không muốn nhận tao làm chồng Bà này tên ở khai sinh là gì không rõ; cái xã hội các me ở Thị Cầu cứ gọi là bà Kiếm Lâm thì tôi cùng danh cư gọi la ba Kiêm Lâm. Bà ta đã sẵn lòng kéo ghê mời tôi, mặc dầu lúc ấy đã quá mười một giờ. Tại sao người làm báo xưa nay vẫn bị người ta chế là kẻ đi bới móc để tống tiền, mà khi nghe xong chức nghiệp với mục đích của tôi, bà Kiểm Lâm đã không nghi ngại gì cả? Ngồi ở giường, hai tay thấm bông vào một bát dấm rồi đập vào cổ, má, trán, mũi, bà cứ kể lễ các chuyện của bà một cách dễ dàng và thực thà khiến tôi cảm động rồi kính phục một người có can đảm nói những cái cũng chẳng sang trọng gì mà chẳng sợ ai khinh. - Hạng người chúng tôi là hạng bỏ đi, ông ạ. Dù xã hội không khinh chẳng nữa, chúng tôi cũng đã tự biết phận mình. Bây giờ, nghèo hèn, tôi cũng chăng còn sợ ai cười, chỉ cô chí làm giầu để sau này có thể ở ác được lại với những kẻ đã khinh mình tôi mà thôi. Nhưng mà cứ phú quý giật lùi ông ạ. Xuất thân lấy chồng xi-vin") hẳn hoi. Sau chồng về Tây, phải giang hồ hơu lạc, lâm đến cảnh đi lấy chồng cô-lô-nhần"). Bây giờ thì đến với các anh lính lê dương cũng không xong. Xưa kia, giữa lúc đương xuân, nào có phải đâu tôi không lấy nổi một tấm chồng ta danh giá! Hỡi bạn độc giả! Con đường "công danh" của những thợ đàn bà trong kỹ nghệ lấy Tây này thật là gập ghênh, khuât khúc lây lội và quanh co. Phái đàn ông ta, không ai lại có thê đô cử nhân trước, rồi đô thành chung sau, rôi đô sơ học sau cùng. Nhưng cái công danh của một người đàn bà đi lây Tây có thê ví như thê được đây. Vì môi một người chông - nói đúng ra, mỗi một đời chồng - cũng có giá trị như một cái giấy chứng chỉ để tiện việc kiếm chồng, nghĩa là sinh nhai. Bà Kiểm Lâm đã lâu không dám về thăm bố mẹ giàu ở làng. Phải, cứ thế, trước kia làm gì chẳng lấy được người chồng hẳn hoi. Con gái một nhà quyền thế vì lắm của, lại đẹp, như thế ai dám bảo ế chồng. Ngay bây giờ, cái mặt phong trần của bà cũng vẫn còn phảng phất những nét đẹp hồi xuân xưa. Bà ta có thê hưởng một cuộc đời bình tĩnh. Khốn nỗi sự đau khố của loài người đã muôn răng bà ta lại đa tình, đã có một quả tim đáng quý vì biết thổn thức trước một sự đáng yêu. Trong lúc đương xuân và còn hưởng mọi sự giàu sang, cô gái trẻ đã yêu một người. Gia cảnh đôi bên không cân nhau, việc dạm hỏi không thành, người đàn bà đã đau khổ. Thế rồi... một buổi chiều... Một bức thư tuyệt mệnh! Không, tôi đã nghĩ: chẳng tội gì mà quyên sinh! Chỉ cốt để bố mẹ tưởng là mình chết rồi thì thôi, có muốn thương cũng không thương được nữa. Thế rồi thì là cái đời giang hồ. Bên hện hận gúc đần xuống bàn một hị ậu T5 rưi ng gà ta khng ( Nhưng thi q ua n ng già cằn rồi, bây giờ không còn thổn thức được nữa. Cô thiếu nữ đa cảm khi xưa nay đã đến nỗi hóa ra một "con quái vật" trên đời! Vì rằng một người đàn bà hết nước mắt có thể gọi là một con quái vật được. - Thế câu chuyện xảy ra vừa rồi thì nguyên do bởi đâu? - A, tại nó chứ không phải tại tôi chút nào cả. Vân hay chúng tôi lây họ là vì tiên chứ không bao giờ vì tình nhưng họ cũng nhiêu khi quá lăm. Có khi săn tiên, họ tìm đền bọn trẻ hơn mình. Hết tiền lại đòi quay về, , làm thế nào mình có thể ừ được? - Không có lẽ người lính lê dương nào cũng lại thế cả? - Phải, cũng có nhiều anh trung hậu lắm chứ. Nhưng cái số tôi nó thê, chỉ gặp những đô không ra gì mà thôi. Làm thề nào? Anh chàng vừa rôi là một người Đưc day. Ma ơ nươc anh ta, anh ta là quân giết người rồi bỏ xứ sở ra đi. Chao ôi! Ong bảo chúng tôi có gan Giơn nói cưa b à nhn gam kh đầi: người Nht nó đếđ đe thế mà linh hồn nó rát xâu. Một đêm kiạ, bác lính lê dương đã khêu to ngọn đèn cúi xuống nhìn kỹ vợ và hỏi: - Tao đẹp lắm phải không? - Đẹp thật. - Thế mà tao xưa kia đã giết một người! - Đừng nói dối! - Nói dối à? Mày có muốn biết rõ cái độc ác của tao không? Thế là bác lính lê dương nghiến răng, cau mặt lại nhìn vợ trừng trừng. Cái mặt đẹp trai bỗng chốc hoa ra mặt một kẻ đầu trâu mặt ngựa, trông rất ghê gớm. Bà Kiểm Lâm đã sợ hãi, rú lên một tiếng rồi quay đi. - Ong có đời nào tin được răng một người đẹp đẽ, có thê khiến mình đền say mê mà bông chốc làm mình sợ hãi được không? Tôi, tôi đã thấy một cái mặt... một cái mặt... hai cái mặt như thế đấy! Đên đây, bà trỏ ba đứa con ngôi ở giường ngây ra nghe chuyện từ nãy mà rằng: - Từ lần ấy, tôi cứ nơm nớp sợ rằng có một ngày, nối ghen lên, anh ta sẽ giết chết ba đứa con của ba chông cũ của tôi. Tội gì bây giờ săn có cớ bó, tôi lại không cự tuyệt! 12 giờ. Gió thối mạnh nhưng mà may không mưa. Tôi đứng lên, xin một lần sau sẽ đến. Tiền tôi ra khỏi cửa, bà Kiểm Lâm lại thêm rằng: - Ông chớ tưởng tôi cạn tàu ráo máng với người ta quá. Dẫu rằng để cho mình bị đánh điếp, tới cứng là hà thị khôn, Niếc cý Nhân, có phéi hà giến chữn. Vết ng cấy chng là vì chỉ có đánh! Mới hay có thể có những kẻ nghĩ sâu xa khác thường! (Vũ Trọng Phụng, phóng sự, tập I, NXB Văn học 2016, tr.558-561) Chú thích: 1. . Xi-vin: Dân sự 2. . Cô-lô-nhần: Lính thuộc địa Thực hiện các yêu cầu: Câu 1. Đoạn phóng sự trên viết về vấn đề gì? Câu 2. Chỉ ra một số biện pháp đặc trưng của thể loại phóng sự được Vũ Trọng Phụng sử dụng trong đoạn trích. Câu 3. Nêu hiệu quả việc sử dụng phép so sánh trong câu văn: "Nhưng cái công danh của một người đàn bà đi lấy Tây có thể ví như thế được đây. Vì môi một người chồng - nói đúng ra, mỗi một đời chồng - cũng có giá trị như một cái giấy chứng chỉ đê tiện việc kiêm chồng, nghĩa là sinh nhai." Câu 4. Hình tượng nhân vật me Tây Kiểm Lâm hiện lên như thế nào qua đoạn phóng sự? Câu 5. Nhận xét về thái độ và sự đánh giá của người viết trong đoạn trích.
2 trả lời
Trả lời
Ảnh ads
banner fqa app
Tải APP FQA Hỏi & đáp bài tập
app store ch play

Thành viên hăng hái

avatar
level icon
Brother 4.260 Điểm
avatar
level icon
Huyunh 4.060 Điểm
avatar
level icon
Haciicuti 3.890 Điểm
avatar
level icon
Ninh Hoàng 2.770 Điểm
avatar
level icon
An Hoài 2.020 Điểm
Bạn có câu hỏi cần được giải đáp? banner-mini-bg.svg

Bộ sách giáo khoa

Lớp 12
Lớp 11
Lớp 10
Lớp 9
Lớp 8
Lớp 7
Lớp 6
Lớp 4
Lớp 3
Lớp 2
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved