avatar
level icon
Kam

13/04/2023

Viết bài văn phân tích từ ngữ , hình ảnh của bài thơ " Chút tình đầu " của Đỗ Trung Quân : "Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng Em chở mùa hè của tôi đi đâu ? Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười t...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Kam
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

13/04/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ "Chút tình đầu" của Đỗ Trung Quân là một bức tranh tình yêu đầy nỗi nhớ và hoài niệm. Tác giả sử dụng những hình ảnh và từ ngữ tinh tế để miêu tả mối tình đầu của mình. Đầu tiên, tác giả sử dụng hình ảnh những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng để tạo nên một không khí mùa hè rực rỡ. Nhưng đồng thời, hình ảnh này cũng mang đến cho người đọc một cảm giác buồn bã, khi em đã chở mùa hè của tôi đi đâu. Tiếp theo, tác giả miêu tả chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám, thể hiện rằng mối tình đầu của tác giả đã xảy ra vào thời điểm tuổi trẻ, khi tất cả đều còn trẻ trung và ngây thơ. Tuy nhiên, mối tình đầu của tác giả lại không có gì đặc biệt, chỉ là một cơn mưa bay ngoài cửa lớp, lá áo người trắng cả giấc ngủ mê. Tác giả cũng miêu tả về lá bài thơ cứ còn hoài trong cặp, thể hiện rằng mối tình đầu của tác giả đã trở thành một kỷ niệm đẹp và mãi mãi được lưu giữ trong tâm trí và trái tim. Hình ảnh người con gái mùa sau biết có còn gặp lại, ngày khai trường áo lụa gió thu bay càng làm cho người đọc cảm nhận được sự đau đớn và nỗi nhớ về mối tình đầu của tác giả. Cuối cùng, tác giả sử dụng hình ảnh những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng để miêu tả lại cảm giác buồn khi em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại, nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa. Tất cả những hình ảnh và từ ngữ này đã tạo nên một bức tranh tình yêu đầy cảm xúc và sâu lắng.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Winnie

13/04/2023

Thành phố đã vào mùa mưa. Trên tầng không, phượng đã bắt đầu chớm nụ và dàn đồng ca nhà ve chỉ chờ đến lúc được cất lên những thanh âm báo hiệu mùa sang.


Đâu đó trong từng lớp học, bạn bè chuyền tay nhau lưu bút - họ gửi vào đó tất cả những kỷ niệm yêu thương của một thời cắp sách; những trăn trở, lo âu của mùa thi đang đến gần, và họ gửi vào nhau những tin yêu, hy vọng về một một tương lai đang nẩy mầm trên từng khát vọng.


Nhưng không phải cô cậu học trò nào cũng bày tỏ được nỗi lòng trên những trang lưu bút, dù họ có quá nhiều điều để nói về những năm tháng bên nhau dưới mái trường. Và thế là, những bài thơ ra đời. Thơ của tuổi học trò, thơ của những người đã đi qua thời hoa mộng - một lần ngoái nhìn, một lần tìm về những rung động thuở nào để được sống hồn nhiên, vô tư. Và để một lần nói với ai đó của ngày xưa rằng, thuở ấy..


Thuở ấy có chàng thư sinh mười tám tuổi, một ngày bất chợt nhận ra mình đã lớn và trái tim mách bảo dường như có chút gì đó mơ hồ vừa đến. Cảm xúc thật mới lạ, hân hoan nhưng cũng đầy lo sợ. Chàng ta sợ rằng, rồi điều đó cũng theo mùa mà ra đi:


Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng

Em chở mùa hè của tôi đi đâu?

Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám

Thuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu.


Có lẽ vì "chẳng ai hay" nên cậu học trò phải tự bộc bạch đấy thôi. Điều ngại ngùng không dám nói là một mối tình đầu đang rực cháy như màu hoa phượng. Tuổi mười tám của ai mà chẳng thế, làm sao không nao lòng trước màu hoa đỏ thắm đầy quyến rũ!


Bằng nhiều cách nói, mối tình thời học trò bao giờ cũng được ví von bằng những hình ảnh rất thơ mộng. Trong đoạn đầu của bài thơ - với lối so sánh liên hoàn, từ hoa phượng đến mùa hè, rồi đến tuổi mười tám, nhà thơ Đỗ Trung Quân đã gợi lên một hình dung về thời hoa mộng rất đẹp đẽ và cũng rất lãng mạn. Dùng hình ảnh "hoa phượng" :


"Tiếng ve."


Để nói thay cho mùa hè thì người cầm bút nào cũng dễ dàng nói được, nhưng vẽ ra không gian "Em chở mùa hè của tôi đi đâu?" thì đó là một nét tạo hình bằng chữ rất riêng của nhà thơ họ Đỗ.


Chàng thư sinh tự hỏi, mà cũng là một cách thổ lộ cho người khác biết rằng mình đang yêu:


"Mối tình đầu của tôi có gì?"


- Cánh cửa tâm hồn đã hé mở, gợi lên nhiều băn khoăn, bối rối và điều kỳ diệu cũng bước ra từ đó:


Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp

Là áo người trắng cả giấc ngủ mê

Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp

Giữa giờ chơi mang đến lại.. mang về.


Những dư vị ngọt ngào, trong lành thường chất đầy ở mối tình đầu tiên - mối tình học trò - hay, đó chính là những cảm xúc lấp lửng giữa tình bạn và tình yêu - là sự đan xen giữa mộng mơ và thực tế.. Và vì lẽ đó:


"Người trong cuộc."


Luôn nghĩ về nó như một báu vật thiêng liêng, sợ đến nỗi không dám chạm vào. Chỉ một tà áo bay qua đã "trắng cả giấc mơ", thì ở cái tuổi không trẻ con mà cũng chẳng người lớn ấy, họ có quyền mơ mộng và thậm chí lý tưởng hóa tình cảm của mình cũng là điều dễ hiểu. Hình ảnh cậu học trò với bài thơ "mang đến lại.. mang về" phản ánh đúng tâm trạng của lứa tuổi đang lớn, ngập ngừng, sợ sệt rất đáng yêu!


Tự nhận mình là một anh chàng tội nghiệp, cộng với cái vẻ bối rối ban đầu, chắc hẳn không nói ra, chúng ta cũng biết anh chàng tội nghiệp này muốn "khắc nỗi nhớ" gì vào cây rồi!


Kỷ niệm không hẳn chỉ có khi chúng ta đã đi qua nó, nhất là những ai đang là học trò đứng trước mùa chia tay:


"Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại?"


Có phải càng luyến tiếc, kỷ niệm lại càng đong đầy, ùa về? Tâm trạng của người sắp xa trường, xa thầy cô, bè bạn và xa cả những tình cảm riêng tư mà họ nâng niu bấy lâu giờ khác nào như những viên đá tan ra trong ly nước mùa hè?


Mối tình đầu của tôi có gì?

Chỉ một cây đàn nhỏ

Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm

Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu

Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi.. thành câm.


Thật đến tội làm sao! Cậu học trò đã tìm đủ mọi cách để phát đi những tín hiệu từ trái tim mình hòng mong tìm được sự liên thông đến tâm hồn người kia, nhưng.. bài thơ cứ "còn hoài trong cặp" và lời hát "ngọng nghịu mãi.. thành câm" thì hóa ra đó chỉ là một mối tình âm thầm bị bỏ lửng đến phút chót mà vẫn không có câu trả lời.


Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng

Em hái mùa hè trên cây

Chở kỷ niệm về nhà

Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại

Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.


Suốt bài thơ, nhà thơ Đỗ Trung Quân đã không dùng một tiếng ve nào để đánh động mùa hạ, mà anh đã đưa mọi người trở về cái mùa yêu dấu ấy, cùng với những kỷ niệm trinh nguyên thời áo trắng bằng những cảm xúc rất chân thật, ngẫu nhiên bật ra từ một buổi sáng cà phê bên đường.. khi anh nhìn thấy người ta đốn bỏ những cây phượng để đề phòng bất trắc trong mùa mưa. Một cô công nhân chạy xe đạp, một người đàn ông chạy xe mobylette cà tàng vội nhặt những cành phượng rơi dắt lên xe và cảm thấy như mình đang chở cả một mùa hạ..


Vâng, thật bất ngờ làm sao! Chúng ta cứ nghĩ đó là một bài thơ được viết ra từ một câu chuyện có thật, nhưng.. thì ra nhà thơ Đỗ Trung Quân đã mượn chuyện nay để nhớ chuyện xưa và đó không chỉ là những hồi ức của riêng nhà thơ, mà bất cứ ai trong chúng ta cũng thấy ít nhiều bóng dáng mình trong đó. Nghe lại bài thơ, một lần nữa chúng ta lại được tận hưởng những dư vị của kỷ niệm. Chút tình đầu - dù đã có, hoặc sẽ đến, cũng mãi là những kỷ niệm đẹp thật khó nguôi quên!


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS
avatar
level icon
bunnychuppy

13/04/2023

Thành phố đã vào mùa mưa. Trên tầng không, phượng đã bắt đầu chớm nụ và dàn đồng ca nhà ve chỉ chờ đến lúc được cất lên những thanh âm báo hiệu mùa sang.Đâu đó trong từng lớp học, bạn bè chuyền tay nhau lưu bút - họ gửi vào đó tất cả những kỷ niệm yêu thương của một thời cắp sách; những trăn trở, lo âu của mùa thi đang đến gần, và họ gửi vào nhau những tin yêu, hy vọng về một một tương lai đang nẩy mầm trên từng khát vọng.Nhưng không phải cô cậu học trò nào cũng bày tỏ được nỗi lòng trên những trang lưu bút, dù họ có quá nhiều điều để nói về những năm tháng bên nhau dưới mái trường. Và thế là, những bài thơ ra đời. Thơ của tuổi học trò, thơ của những người đã đi qua thời hoa mộng - một lần ngoái nhìn, một lần tìm về những rung động thuở nào để được sống hồn nhiên, vô tư. Và để một lần nói với ai đó của ngày xưa rằng, thuở ấy..Thuở ấy có chàng thư sinh mười tám tuổi, một ngày bất chợt nhận ra mình đã lớn và trái tim mách bảo dường như có chút gì đó mơ hồ vừa đến. Cảm xúc thật mới lạ, hân hoan nhưng cũng đầy lo sợ. Chàng ta sợ rằng, rồi điều đó cũng theo mùa mà ra đi:Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượngEm chở mùa hè của tôi đi đâu?Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười támThuở chẳng ai hay thầm lặng - mối tình đầu.Có lẽ vì "chẳng ai hay" nên cậu học trò phải tự bộc bạch đấy thôi. Điều ngại ngùng không dám nói là một mối tình đầu đang rực cháy như màu hoa phượng. Tuổi mười tám của ai mà chẳng thế, làm sao không nao lòng trước màu hoa đỏ thắm đầy quyến rũ!Bằng nhiều cách nói, mối tình thời học trò bao giờ cũng được ví von bằng những hình ảnh rất thơ mộng. Trong đoạn đầu của bài thơ - với lối so sánh liên hoàn, từ hoa phượng đến mùa hè, rồi đến tuổi mười tám, nhà thơ Đỗ Trung Quân đã gợi lên một hình dung về thời hoa mộng rất đẹp đẽ và cũng rất lãng mạn. Dùng hình ảnh "hoa phượng" :"Tiếng ve."Để nói thay cho mùa hè thì người cầm bút nào cũng dễ dàng nói được, nhưng vẽ ra không gian "Em chở mùa hè của tôi đi đâu?" thì đó là một nét tạo hình bằng chữ rất riêng của nhà thơ họ Đỗ.Chàng thư sinh tự hỏi, mà cũng là một cách thổ lộ cho người khác biết rằng mình đang yêu:"Mối tình đầu của tôi có gì?"- Cánh cửa tâm hồn đã hé mở, gợi lên nhiều băn khoăn, bối rối và điều kỳ diệu cũng bước ra từ đó:Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớpLà áo người trắng cả giấc ngủ mêLà bài thơ cứ còn hoài trong cặpGiữa giờ chơi mang đến lại.. mang về.Những dư vị ngọt ngào, trong lành thường chất đầy ở mối tình đầu tiên - mối tình học trò - hay, đó chính là những cảm xúc lấp lửng giữa tình bạn và tình yêu - là sự đan xen giữa mộng mơ và thực tế.. Và vì lẽ đó:"Người trong cuộc."Luôn nghĩ về nó như một báu vật thiêng liêng, sợ đến nỗi không dám chạm vào. Chỉ một tà áo bay qua đã "trắng cả giấc mơ", thì ở cái tuổi không trẻ con mà cũng chẳng người lớn ấy, họ có quyền mơ mộng và thậm chí lý tưởng hóa tình cảm của mình cũng là điều dễ hiểu. Hình ảnh cậu học trò với bài thơ "mang đến lại.. mang về" phản ánh đúng tâm trạng của lứa tuổi đang lớn, ngập ngừng, sợ sệt rất đáng yêu!Tự nhận mình là một anh chàng tội nghiệp, cộng với cái vẻ bối rối ban đầu, chắc hẳn không nói ra, chúng ta cũng biết anh chàng tội nghiệp này muốn "khắc nỗi nhớ" gì vào cây rồi!Kỷ niệm không hẳn chỉ có khi chúng ta đã đi qua nó, nhất là những ai đang là học trò đứng trước mùa chia tay:"Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại?"Có phải càng luyến tiếc, kỷ niệm lại càng đong đầy, ùa về? Tâm trạng của người sắp xa trường, xa thầy cô, bè bạn và xa cả những tình cảm riêng tư mà họ nâng niu bấy lâu giờ khác nào như những viên đá tan ra trong ly nước mùa hè?Mối tình đầu của tôi có gì?Chỉ một cây đàn nhỏRất vu vơ nhờ bài hát nói giùmAi cũng hiểu chỉ một người không hiểuNên có một gã khờ ngọng nghịu mãi.. thành câm.Thật đến tội làm sao! Cậu học trò đã tìm đủ mọi cách để phát đi những tín hiệu từ trái tim mình hòng mong tìm được sự liên thông đến tâm hồn người kia, nhưng.. bài thơ cứ "còn hoài trong cặp" và lời hát "ngọng nghịu mãi.. thành câm" thì hóa ra đó chỉ là một mối tình âm thầm bị bỏ lửng đến phút chót mà vẫn không có câu trả lời.Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượngEm hái mùa hè trên câyChở kỷ niệm về nhàEm chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lạiNhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.Suốt bài thơ, nhà thơ Đỗ Trung Quân đã không dùng một tiếng ve nào để đánh động mùa hạ, mà anh đã đưa mọi người trở về cái mùa yêu dấu ấy, cùng với những kỷ niệm trinh nguyên thời áo trắng bằng những cảm xúc rất chân thật, ngẫu nhiên bật ra từ một buổi sáng cà phê bên đường.. khi anh nhìn thấy người ta đốn bỏ những cây phượng để đề phòng bất trắc trong mùa mưa. Một cô công nhân chạy xe đạp, một người đàn ông chạy xe mobylette cà tàng vội nhặt những cành phượng rơi dắt lên xe và cảm thấy như mình đang chở cả một mùa hạ..

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi